Hai tiếng trước, tại trên sân tập trung của quân lính trong trại đã đứng chật kín người. Những người này bao gồm cả quân lính có sẵn trong trại cùng những người tị nạn khoẻ mạnh, ai cũng đã được trang bị công cụ chiến đấu. Người thám thính được cử ra thăm dò đã phát hiện ra con hổ biến dị đang hướng về phía trại mà đi. Dù cho con hổ không hề biết đường nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó nó vẫn đang đi một cách từ từ đúng hướng đến trại. Trên đường đi không có bất cứ một sinh vật sống nào di chuyển thoát qua khỏi nanh vuốt của nó, nó dường như là đang điên cuồng hơn vậy. Vì vậy mới có hoàn cảnh tập hợp đầy đủ ở đây, chuẩn bị phân công gác ở quanh tường bảo vệ trại. Trong lúc nhiều người đang bàn tán về vấn đề này thì một tiếng hô lớn dõng dạc vang lên:
“Tất cả mọi người chú ý! Hẳn là mọi người cũng đã biết đại khái tình hình mà toàn trại chúng ta sắp phải đối mặt rồi, tôi cũng không giải thích thêm nữa. Bây giờ tôi sẽ bắt đầu phổ biến về chiến lược cũng như vị trí phòng thủ cho các anh, nghe xong lập tức trở về đúng vị trí đã được phân công.”
Đây là chỉ huy cao nhất của toàn bộ quân lính trong trại, một người đàn ông trung niên cao lớn, mặt hơi có chút gian tà nhưng lại có giọng nói hùng hồn uy nghiêm. Sau khi phổ biến các vấn đề quan trọng trong việc phòng thủ cho toàn quân, ông liền nghiêm giọng:
“Tất cả tập trung phòng thủ tốt cho tôi, tuy không hẳn con quái vật sẽ t·ấn c·ông vào trại của chúng ta, nhưng vẫn phải đảm bảo an toàn tuyệt đối, không được lơ là. Đã rõ chưa?”