Xuyên Qua Mạt Thế Thế Giới, Muốn Sống Sót Phải Tu Tiên

Chương 85: Linh dược cùng linh thuỷ



Gốc linh dược xuất hiện trước mắt Sơn dưới hình dạng một bông hoa nhỏ màu trắng ngà, thân hoa ngắn xanh rờn chỉ có hai lá tẽ sang hai bên. Phần tựa như là bông chỉ có bốn cánh hoa lớn nối liền nhau, Sơn nhìn kỹ bên trong lại không hề phát hiện ra nhị hay nhuỵ hoa gì cả, khá kỳ lạ. Nếu dựa theo kiến thức trong đầu Sơn thì gốc linh dược này hẳn là mới thành thục không lâu lắm, cho nên phải mất một thời gian cậu mới cảm giác ra được. Kỳ thực Sơn cũng chẳng biết tên loại linh dược này, đối ứng với tất cả các loại linh dược sư phụ từng gặp ở Địa Cầu cũng không hề thấy loại nào có hình dáng thế này. Vậy không nghi ngờ đây là một loại linh dược đặc thù chỉ xuất hiện ở trên tinh cầu này rồi, không biết nó sẽ có tác dụng gì, dùng trực tiếp hay nên đưa vào chế thuốc. Quan sát thấy loại linh dược này cũng không giống như là sẽ sinh trưởng nổi bên trong hang động tối tăm u ám này được, vậy mà nó vẫn mọc lên và trưởng thành được, cái này có chút kỳ lạ.

Sơn khá hiếu kỳ về lý do gốc linh dược này sao lại có thể sinh trưởng được, cậu chưa hái ngay mà quan sát xung quanh thêm một chút. Nhìn vào phía sâu hơn trong hang, Sơn cảm giác thấy trước mắt cậu như có cái gì đấy ảo diệu, mông lung tựa như một loại trận pháp vậy. Lão Thạch từng nhận xét Sơn rất có thiên phú trong lĩnh vực trận pháp, chưa từng tu luyện mà đã có cảm ứng với trận pháp rồi, nên trước mắt Sơn khả năng rất cao là một loại trận pháp nào đấy, nên mới xuất hiện cảm giác hiện tại.

“Ở đây sao lại xuất hiện trận pháp được nhỉ, theo sư phụ nói thì hành tinh này ngoài mình ra không thể xuất hiện người tu luyện nào khác được cơ mà?” – Sơn nhíu mày thật sâu thắc mắc – “Nhưng cũng không cảm thấy có nguy hiểm gì, phải khám phá một chút mới được.”

Nghĩ là làm, Sơn liền tiến thêm mấy bước, giơ tay lên chạm vào vị trí có trận pháp trước mặt, bàn tay cậu vừa chạm đến ranh giới trận pháp liền biến mất, như là bị giấu đi chỗ khác vậy. Thì ra đây chỉ là một loại trận pháp ẩn giấu, cũng không phải cấp rất cao gì, chắc là có thể che giấu đi khu vực phía sau khỏi tầm mắt, cảm giác của người bên ngoài, người tu luyện tu vi không đủ cao, nếu không có nhãn lực hoặc cảm ứng trận pháp tốt thì cũng khó mà nhìn ra được. Thấy không có gì khác nữa Sơn mới tiếp tục bước vào trong, bên trong cũng không khác mấy so với những chỗ khác trong hang, được cái đã không có mùi hôi tanh khó chịu nữa, ngược lại nó còn làm cho Sơn cảm thấy dễ chịu cơ thể, tinh thần sảng khoái. Nhìn về hướng toát ra cảm giác ấy Sơn cũng phải trợn tròn cả hai mắt lên, cậu ngạc nhiên không thôi. Trước mắt Sơn là một khoảnh đất nhỏ trũng xuống, bán kính ước chừng một mét, ở ngay chính giữa là một vũng chất lỏng trong suốt nhưng lại thỉnh thoảng có từng tia lấp lánh rất đẹp mắt. Tất nhiên làm Sơn kinh ngạc cũng không phải là do nó đẹp, mà là do từ vũng chất lỏng ấy Sơn cảm nhận được linh khí tinh thuần cũng dày đặc bốc lên, bị trận pháp kia giữ lại hết bên trong khu vực này.

“Trời ạ, trúng mánh rồi, đây chắc chắn là một vũng linh thuỷ, không thể sai được!” – Sơn vui mừng nhảy cẫng cả lên.