Về đến gần thành phố Sơn không cảm nhận được con sói biến dị theo đuôi mình, cậu mới yên tâm tiến vào căn nhà trú ẩn. Về đến nơi trời vẫn còn chưa sáng, Sơn liền ngồi tại chỗ, lấy chai lớn đựng linh thuỷ ra ngoài. Nghĩ ngợi một chút Sơn lại lấy một chai nhỏ khác để chia nhỏ số linh thuỷ ra, bây giờ dùng cũng chưa hết nổi được, để hở ra rất lãng phí, không bằng chia ra dùng một ít trước đã, số còn lại sẽ phong lại cất đi dùng tiếp sau. Sau khi chia ra hợp lý Sơn liền lấy chai linh thuỷ nhỏ đặt ở trước mặt, điều chỉnh một chút trạng thái cơ thể, sau đấy mới uống vào một ngụm nhỏ tiến hành hấp thu tu luyện. Linh thuỷ có khá nhiều cách dùng, có thể để trước mặt để linh khí toả ra rồi hấp thu như linh khí thông thường, có thể bôi lên da rồi từ đấy hấp thu, nhưng trực tiếp cùng hiệu quả nhất vẫn cứ là uống thẳng, như vậy vừa không bị tiêu hao ra môi trường, vừa dễ dàng hấp thu chuyển hoá hơn.
Linh thuỷ cũng không hề có mùi vị gì rõ ràng, nhưng đối với tu luyện giả nó không khác gì một loại thuốc bổ chất lượng cao, đã vậy còn không hề có tác dụng phụ gì. Linh thuỷ vừa vào miệng lập tức tản ra linh khí cực kỳ tinh khiết, đậm đà dễ chịu, linh khí tràn vào thể nội, đi qua quá trình vận chuyển công pháp chuyển hoá thành chân nguyên tinh thuần thẩm thấu vào cơ thể, chẳng những làm tu vi tịnh tiến, mà còn giúp cho cơ thể thải bỏ một số tạp chất tích tụ trong quá trình tu luyện cùng sinh hoạt. Quá trình tu luyện sử dụng linh thuỷ này làm Sơn có cảm giác cực kỳ khoan khoái dễ chịu, cùng với tu vi tăng lên nhanh chóng hơn hẳn lúc tu luyện thông thường làm cậu quên cả giờ giấc, cảm giác bên ngoài. Cứ mỗi khi chuyển hoá xong một ngụm linh thuỷ thì Sơn lại uống vào một ngụm nữa, lại lặp lại quá trình tu luyện, rèn giũa chân nguyên. Nhờ có lượng linh khí tinh khiết cùng dày đậm này mà lâu lắm rồi Sơn mới cảm thấy quá trình tu luyện của mình nước chảy mây trôi thế này. Sơn cứ thế tu luyện thẳng đến lúc cạn sạch linh thuỷ từ chai con, vốn còn muốn lấy thêm ra dùng tiếp, nhưng trời thì cũng đã sáng rồi, mặt trời cũng đã lên cao kha khá, những người khác cũng đã thức giấc hết rồi. Mục đích chính của chuyến đi này là đưa mọi người đến căn cứ Lâm Huy, bây giờ cũng nên xuất phát, Sơn chỉ đành tiếc nuối bỏ đi ý định tu luyện tiếp, đứng dậy chuẩn bị lên đường.
Không cần chuẩn bị bao lâu, tất cả mọi người đã sẵn sàng di chuyển thẳng đến căn cứ. Vì vị trí bây giờ cũng đã không quá xa căn cứ, nên trên đường nhóm của Sơn cũng không gặp phải xác sống hay dị thú mạnh mẽ nào cả, Sơn chỉ phải lưu ý tránh xa cái hướng có con sói biến dị kia là được. Con sói kia trí tuệ cũng đã phát triển đến một mức nào đấy rồi, Sơn cảm thấy nó cũng đã ghim cậu rồi, bây giờ mà đụng phải nó thì chắc chắn là bị nó rượt đến c·hết, nên tránh được bao xa thì nên tránh bấy nhiêu xa. Đi hơi vòng sang đoạn đường chính một quãng đề phòng bất trắc, mấy người Sơn lúc này mới vượt qua ngọn đồi kia mà tiến về phía căn cứ.
Khi đã vượt qua hoàn toàn ngọn đồi rồi Sơn lúc này mới nhìn thấy từ xa có một đoàn người đang di chuyển theo hướng ngược lại với mình, hẳn là mới từ căn cứ đi ra. Sơn nghĩ một chút rồi vẫn lôi ra cái mặt nạ thay đổi khuôn mặt hồi trước cậu từng dùng ra, biến mặt mình thành khuôn mặt của sư phụ. Sơn vào căn cứ Lâm Huy có thể sẽ bị bị người khác nhận ra, rồi liên quan đến chiến tích hay năng lực của cậu nữa, Sơn không muốn gặp phiền phức, nên cứ thay đi cái thân phận khác rồi vào căn cứ sau. Dặn mấy người đồng hành cùng giữ bí mật thân phận của mình xong, Sơn mới dẫn theo đoàn người tiến về phía đoàn người đi hướng ngược lại, mục đích tất nhiên là muốn hỏi han một chút tình hình phía căn cứ rồi.
Đoàn người đang tiến lại kia cũng không phải muốn là có năng lực như Sơn, không thể phát hiện ra nhóm Sơn sớm được, phải đi thêm một đoạn nữa mới phát hiện ra. Còn Sơn cũng nhìn ra được đây là một đoàn lính được vũ trang chỉnh tề, chứ không phải đoàn đội thu vật tư hay săn xác sống như cậu nghĩ ban đầu. Hai phía người vừa chạm mặt nhau, Sơn còn chưa kịp lên tiếng chào hỏi gì thì phía bên đoàn lính đã có người lên tiếng trước rồi: