Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 495



Thợ chụp ảnh trêu ghẹo:

“Yên tâm, phụ nữ đã kết hôn chụp thế nào cũng đẹp!”

Trương Thiên không biết nói gì, Triệu Tùng ở bên cạnh lại thốt lên:

“Em đẹp nhất!”

“Em biết em đẹp mà.”

Trương Thiên nghiến răng nói, sau đó nở một nụ cười quyến rũ, dưới ánh đèn flash, khoảnh khắc này được ghi lại.

Nam thanh nữ tú, cô gái đứng trước chàng trai đứng sau, bầu không khí đặc biệt giữa hai người được máy ảnh lưu giữ lại hoàn toàn.

Lấy xong giấy, chụp xong ảnh, tiếp theo là đi dạo cửa hàng bách hóa. Triệu Tùng kiên quyết yêu cầu nhất định phải mua cho Trương Thiên một món quà cưới.

Đây là tấm lòng của anh nên Trương Thiên đồng ý.

Cửa hàng vẫn nhộn nhịp như thường lệ, Trương Thiên kéo chồng mới của mình dạo khắp cửa hàng, cuối cùng thu hoạch được một chiếc đồng hồ, một hộp mỹ phẩm dưỡng da, hai cái khăn quàng đỏ.

Vì đáp lại mà Trương Thiên cũng mua những thứ này cho Triệu Tùng, có qua có lại.

Kết hôn không có nghĩa là ngay lập tức sống chung, Trương Thiên muốn dọn ra ngoài ở riêng. Dù quan hệ của cô với mẹ chồng mới khá tốt nhưng sống chung lâu dài chắc chắn sẽ nảy sinh vấn đề.

“Vậy là con muốn xây nhà mới với Triệu Tùng, làm nhà mới cho vợ chồng con sau này hả.”

Trương Vệ Quốc cầm khoai lang nướng ăn ngon lành, miệng nói mơ hồ không rõ.

Trương Thiên cũng đang gặm khoai lang, cô nuốt thức ăn trong miệng xuống rồi nói:

“Xa thơm gần thối, không phải là không quan tâm, chỉ là không muốn sống chung.”

“Hơn nữa, con và anh ấy sắp đi học, ít nhất bốn năm tới chỉ có thể về vào dịp lễ Tết, mẹ chồng con có thể dần thích nghi trước.”

Mẹ Chung bị nghẹn, ho khan hai tiếng, khó nói thành lời:

“Làm gì có con dâu nào mới cưới đã ra ở riêng?”

Trương Thiên không quan tâm:

“Giờ thì có rồi.”

Cách này rất phổ biến ở thời hiện đại, có những cặp đôi thậm chí còn về nhà ba mẹ riêng trong dịp Tết, cô có là gì đâu!

“Triệu Tùng đồng ý không.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-495.html.]

Trương Đại Ngưu không nhịn được hỏi.

Bà nội Vương Nhã Tĩnh cũng không nhịn được mà nói:

“Có lẽ không tốt lắm đâu nhỉ? Hay là con ở nhà họ Triệu vài năm rồi mới xây nhà riêng?”

“Sau này con cũng làm vậy.”

DTV

Trương Hồng Binh la lên.

Trương Thiên ăn miếng khoai lang cuối cùng, uống ngụm nước nóng rồi nói:

“Triệu Tùng nói sẽ về bàn với gia đình nhưng con nghĩ mẹ chồng sẽ đồng ý thôi ạ.”

Thực tế đúng như cô dự đoán, góa phụ Tôn thật sự đồng ý cho hai người dọn ra ở riêng.

“Sao tôi phải phản đối.”

Bà Tôn vừa giặt quần áo vừa nói:

“Cuộc sống sau này là của hai đứa nó, tôi chỉ giúp trông con, sống chung hay không đều không quan trọng, cũng không phải lo đến chuyện cãi nhau.”

Thật ra bà ấy cũng không muốn con trai và con dâu dọn ra ngoài nhưng con trai nói đúng, quan hệ mẹ chồng nàng dâu không dễ điều hòa, một người là mẹ đẻ của anh, một người là vợ tương lai sống cả đời, anh không thể thiên vị bất cứ bên nào.

Vì không làm khó con trai, dọn ra ngoài ở cũng không sao, khi nhớ con trai thì bà ấy có thể đến thăm, dù sao cũng không xa.

Những người khác không biết những uẩn khúc bên trong, nhiều phụ nữ giặt quần áo cùng nghe xong đều không khỏi lộ vẻ ghen tị.

“Bà đúng là mẹ chồng tốt, Trương Thiên có phúc đấy.”

Một phụ nữ trung niên cảm thán.

Bà Tôn cười khẽ rồi nói:

“Chúng ta đều có phúc, nghe nói con gái bà nhận được giấy báo nhập học của trường cao đẳng?”

Người phụ nữ trung niên lập tức cười rạng rỡ, tay giặt giũ mạnh hơn:

“Nhận được rồi, vì trường học gần đây nên đến sớm nhưng con gái tôi nói không vội, nó còn đăng ký vài trường đại học khác, biết đâu lại đỗ.”

Nghĩ đến đây, khóe miệng bà ta càng nhếch lên.

“Đồng chí Triệu Tùng và đồng chí Trương Thiên định khi nào tổ chức đám cưới.”

Cô con dâu trẻ ở bên cạnh tò mò hỏi.

Hai người đã đi đăng ký, bây giờ vẫn chưa tổ chức đám cưới, mọi người đều rất mong chờ.