Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi Hại

Chương 387



Trên thẻ tre đã tràn đầy chữ, cũng may, hầu hết những chữ này Lê Tường đều biết. Tĩnh Từ sư thái nói rõ chỉ cần Lê Tường dạy miếu Huyền Nữ công thức làm tào phớ, miếu Huyền Nữ tuyệt không dạy cho người bên ngoài, nếu không sẽ bị phạt bồi thường 5000…… ngân bối?!

Quá có tiền!

Lê Tường đọc xong, trực tiếp thả thẻ tre trở lại bàn.

“Tĩnh Từ sư thái, nếu ngài có thành ý như vậy, ta cũng không quanh co lòng vòng. Ta có hai cách bán, ngài nghe một chút xem.”

“Hai cách bán ư? Nói ta nghe một chút.”

“Cách thứ nhất, 500 ngân bối, ta bán cho ngài công thức làm tào phớ, hai bên trao tiền là thoả thuận xong. Còn cách thứ hai, vẫn là 500 ngân bối, ta sẽ bán công thức làm tào phớ cho ngài, tính cả các món đồ ăn phát triển từ nó, thêm nữa mỗi tháng ta sẽ hỗ trợ bên này làm một món đồ ăn chay mới.”

Tĩnh Từ nhẹ nhàng gõ gõ cái bàn.

“Biện pháp thứ hai, có kèm theo yêu cầu gì?”

“Tự nhiên là có, yêu cầu đó là mỗi lần trước khi giới thiệu món chay cho khách hành hương, nhất định phải thêm hai chữ Lê Ký trước tên mỗi món.”

Miếu Huyền Nữ lớn như vậy, có không ít phu nhân tiểu thư lui tới, danh khí cũng cao. Nếu có miếu Huyền Nữ này tuyên truyền…… Hắc hắc, đôi bên cùng có lợi.

Tĩnh Từ sư thái lại yên lặng trong chốc lát. Nói thật với nàng ấy, con số 500 ngân bối này không hề nhiều, nàng ấy đủ khả năng để mua ngay lập tức. Nhưng phương pháp thứ hai của nha đầu này lại khiến tim nàng ấy hơi ngứa ngáy.

Tào phớ còn có những món ăn phát triển từ nó ư? Mỗi tháng còn cho miếu một món đồ chay mới?

Bình thường nha đầu này cũng tự tin tới mức khoa trương vậy sao? Phải biết rằng, nghiên cứu ra món ăn mới luôn là chủ đề làm đau đầu nhóm tiểu ni cô trong phòng bếp nha.

“Chỉ nói là không đủ, Lê cô nương, bần ni muốn thử đồ ăn trước.”

Lê Tường cong cong mi mắt, nàng nở một nụ cười đầy tự tin.

“Vậy phiền sư thái dẫn đường đi tới phòng bếp.”

Rất nhanh sau đó, Tĩnh Từ đã đưa Lê Tường tới phòng bếp trong miếu. Lúc này cũng gần tới giữa trưa, đã có ni cô bắt đầu nấu cơm rồi.

Chắc hẳn bữa trưa nay bọn họ nấu cháo, nàng còn thoáng thấy gạo vừa vo sạch đang đặt ở bên kia.

Lê Tường đánh giá phòng bếp ở đây, khá sạch sẽ ngăn nắp lại rộng thoáng, những tiểu cô nương trong này đều là người yêu sạch sẽ.

“Lê cô nương, nếu ngươi cần thứ gì, cứ việc dùng tất cả mọi thứ trong này, chỉ cần ngươi có thể làm ra hai món đồ chay mà Miếu Huyền Nữ không có, hương vị lại không tồi, chúng ta sẽ chọn ngay phương án thứ hai.”

Chỉ hai loại thôi mà, chuyện nhỏ.

Lê Tường cẩn thận hỏi lại những món đồ chay trong miếu Huyền Nữ đã có, vừa hỏi xong, bản thân nàng đã có kế hoạch rồi.

Nàng đi dạo một vòng trong kho hàng chứa nguyên liệu nấu ăn, chọn chút cà rốt và mấy loại nấm nàng cần, còn có một chút hành lá nữa.

Cũng chẳng cần quá nhiều nguyên liệu phức tạp, chỉ cần vài món rau xanh này lại thêm một chậu bột mì thôi, cứ chờ nàng biến chúng thành hai món đồ ăn chay ngon lành nhé.

“Sư tỷ, nàng muốn làm canh mì cắt ư?”

“Nhìn có chút giống.”

Mấy tiểu ni cô chụm đầu cùng một chỗ ríu rít thảo luận, Tĩnh Từ ngồi bên cạnh lại mở to hai mắt có vẻ cực kỳ quan tâm.

Có điều nàng ấy cho rằng món canh mì cắt kia chẳng có gì mới lạ hết. Ngày thường mấy tiểu ni cô trong phòng bếp đều làm như vậy mà.

Nhào bột ư? Nàng ấy cũng biết,

Dường như Lê Tường đã mơ hồ nghe thấy những thanh âm xì xào trong phòng bếp nhưng nàng cũng không quan tâm mấy.

Sau khi nàng nhồi xong cục bột, lại ném nó qua một bên chờ bột nghỉ. Tận dụng khoảng thời gian này, nàng xoay người bắt đầu thái cà rốt và nấm.

Sủi cảo có nhân thịt cũng có nhân chay, chỉ tính riêng nhân chay, nàng cũng có thể làm được mấy chục loại.