Những tháng tiếp theo, những nỗ lực cải cách của Nguyễn Hải ngày càng tạo ra những thay đổi rõ rệt trong lòng xã hội và triều đình, nhưng cũng kéo theo một loạt căng thẳng ngầm khó có thể giải quyết. Các cải cách mạnh mẽ của nhà vua, đặc biệt là việc mở cửa giao thương với các quốc gia phương Tây, đã mang đến nhiều tranh cãi, chia rẽ sâu sắc trong xã hội. Phe cấp tiến càng lúc càng mạnh mẽ thể hiện sự ủng hộ, trong khi phe bảo thủ, đứng đầu là những đại thần lớn tuổi, những người đã nắm quyền trong triều đình từ lâu, lại bắt đầu trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết. Họ không muốn mất đi quyền lực và danh vọng của mình, và xem những cải cách của Nguyễn Hải là một mối đe dọa trực tiếp đến sự ổn định của xã hội truyền thống mà họ đã dày công xây dựng.
Cuộc xung đột giữa hai phe như một cơn bão ngầm, chực chờ bùng nổ bất cứ lúc nào. Không có tiếng súng, không có chiến trận vang dội, nhưng trong sâu thẳm của triều đình, sự chia rẽ càng lúc càng trở nên rõ rệt. Mặc dù những cải cách của Nguyễn Hải đã mang lại lợi ích rõ rệt cho dân chúng, nhưng nó cũng tạo ra một sự chia rẽ lớn trong xã hội. Những người dân thành thị, đặc biệt là những người có thể tiếp cận với các cơ hội mới, dần nhận thấy những thay đổi tích cực. Họ tìm thấy công việc dễ dàng hơn, cuộc sống kinh tế cải thiện, và thậm chí nhiều người còn mở rộng kinh doanh, buôn bán với các thương nhân nước ngoài. Những phố chợ vốn vắng vẻ, xơ xác bỗng nhiên trở nên nhộn nhịp, hàng hóa phong phú, giá cả bắt đầu giảm xuống nhờ sự cạnh tranh mạnh mẽ.
Tuy nhiên, ở các vùng sâu, vùng xa, nơi tin tức đến chậm và sự thay đổi vẫn chưa rõ ràng, dân chúng vẫn còn e ngại trước các quyết định lớn lao từ triều đình. Những lời đồn thổi từ phe bảo thủ bắt đầu lan rộng, gieo rắc sự hoang mang trong lòng nhân dân. Họ nói rằng nhà vua đã bị ngoại bang mê hoặc, rằng ông đang dẫn dắt đất nước vào một con đường nguy hiểm. Những quan điểm truyền thống bảo vệ giá trị văn hóa và phong tục cổ truyền đã dần dần trở thành lá cờ mà phe bảo thủ giương cao. Sự bất an này đã khiến cho một số vùng nông thôn, nơi ít tiếp cận với thông tin và các thay đổi trong triều đình, bắt đầu dấy lên những làn sóng phản đối nhỏ. Những người dân ở đó bắt đầu bàn tán, kêu gọi nhà vua phải từ bỏ các cải cách và quay lại với con đường chính trị truyền thống, nơi quyền lực vẫn vững vàng trong tay các đại thần.
Nhận thấy sự phân hóa sâu sắc trong lòng dân, Nguyễn Hải quyết định trực tiếp xuống các vùng nông thôn để hiểu rõ hơn tình hình, thay vì chỉ ngồi trong cung điện nghe các quan báo cáo. Một buổi sáng, với chỉ một đội hộ vệ nhỏ, Nguyễn Hải lên đường tới một ngôi làng nhỏ ở ngoại ô thủ đô. Làng này vốn nghèo khó, ít người biết đến, nhưng lại là nơi có nhiều nông dân và những người lao động tay chân, sống chủ yếu bằng nghề nông, ít khi giao tiếp với bên ngoài. Đây chính là nơi những lo lắng và đồn thổi về các cải cách đang lan rộng.
Khi nhà vua đến, không khí trong làng dường như im lìm, tĩnh lặng và có phần u ám. Những ngôi nhà tranh vách đất rêu phong, những người nông dân cặm cụi làm việc trên đồng ruộng. Cả làng dường như đang chờ đợi một điều gì đó, nhưng lại không ai dám nói ra. Nguyễn Hải đi qua từng ngôi nhà, trò chuyện với người dân và lắng nghe những lời than phiền về sự lo sợ trước các cải cách. Cuối cùng, cậu dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ, nơi một ông lão đang ngồi nhặt rau ngoài sân. Ông lão ngẩng đầu lên khi nghe tiếng bước chân và nhìn thấy Nguyễn Hải đang tiến lại gần.
Ông lão nói với giọng trầm buồn, nhưng ánh mắt chứa đầy nỗi lo:
- Thưa bệ hạ, chúng thảo dân hiểu bệ hạ muốn tốt cho đất nước, nhưng những thay đổi này khiến chúng thần lo sợ. Từ xưa đến nay, ông cha ta sống dựa vào đất đai, không biết gì đến thế giới bên ngoài. Giờ đây, những lời đồn về ngoại bang khiến chúng thảo dân cảm thấy bất an.
Nguyễn Hải nhìn ông lão, cảm nhận được sự lo lắng sâu sắc trong đôi mắt của người dân. Cậu nhẹ nhàng trả lời:
- Ta hiểu nỗi lo của các người, nhưng chính vì muốn bảo vệ đất nước khỏi sự xâm lược của các nước lớn mà ta phải tiến hành cải cách. Những cải cách này không phải để thay đổi truyền thống mà là để giúp chúng ta có thêm sức mạnh, giúp con cháu chúng ta có một tương lai tốt đẹp hơn. Nếu chúng ta không thay đổi, nếu chúng ta không học hỏi từ các quốc gia khác, chúng ta sẽ dễ dàng trở thành miếng mồi ngon cho những kẻ thù bên ngoài.
Ông lão trầm ngâm một lúc, rồi nói:
- Bệ hạ có lý, nhưng... thảo dân chúng thần chưa quen với những thay đổi nhanh chóng như vậy. Nếu có thể, xin bệ hạ cho chúng thần thêm thời gian, để dần dần thích nghi với những thay đổi này.
Nguyễn Hải gật đầu, nhìn ông lão với ánh mắt trầm tĩnh:
- Ta sẽ làm vậy. Ta sẽ đảm bảo rằng mỗi bước đi của cải cách đều được thực hiện cẩn trọng và có sự tham gia của mọi tầng lớp trong xã hội. Ta cần sự ủng hộ của các người, bởi vì đất nước này không thể thay đổi nếu không có sự đồng lòng của toàn dân.
Trở lại triều đình, Nguyễn Hải càng cảm nhận rõ ràng hơn sự căng thẳng đang âm ỉ trong nội bộ. Nguyễn Phúc Hồng Bảo, một người anh họ của cậu, tuy không giữ chức vụ chính thức cao, nhưng lại là một kẻ có tham vọng và lòng thù hận mạnh mẽ. Hồng Bảo là một kẻ thông minh, nhưng luôn cảm thấy ganh ghét và bất mãn với Nguyễn Hải. Hắn cho rằng mình có quyền lực và khả năng hơn hẳn để trở thành vua của Đại Nam. Hồng Bảo cảm thấy rằng Nguyễn Hải, với những cải cách của mình, đang phá vỡ những giá trị truyền thống mà cha ông đã xây dựng, làm cho đất nước này yếu đi, mất đi bản sắc.
Hồng Bảo bắt đầu âm thầm liên kết với các đại thần bảo thủ, những người đang tìm cách lật đổ Nguyễn Hải. Những cuộc họp bí mật được tổ chức trong bóng tối, nơi các đại thần và Hồng Bảo hứa hẹn với nhau một tương lai vinh hoa phú quý nếu họ thành công trong việc giành lại quyền lực.
Một buổi họp như vậy diễn ra tại một dinh thự xa xôi, nơi chỉ có vài người biết đến. Hồng Bảo ngồi giữa phòng, mắt sắc như dao, nhìn các đại thần quanh mình với ánh mắt đầy tham vọng:
- Các khanh nghĩ đi, từ bao đời nay Đại Nam ta là một nước mạnh mẽ, không bị ai đe dọa. Nhưng giờ đây, tên vua yếu hèn đó lại đi cầu cạnh bọn Tây Dương, muốn mở toang cửa cho chúng vào đất nước. Chẳng mấy chốc, đất nước này sẽ mất đi bản sắc, truyền thống bị phá bỏ! Ta có thể giúp các khanh, nhưng các khanh cũng phải giúp ta.
Một trong những quan lại lớn tuổi gật đầu, sắc mặt nghiêm nghị:
- Hoàng tử Hồng Bảo đây nói đúng. Chúng ta không thể để đất nước rơi vào tay bọn ngoại bang. Nếu nhà vua cứ tiếp tục con đường này, thì Đại Nam sẽ chẳng còn là Đại Nam nữa.
Những lời nói của Hồng Bảo như đổ dầu vào lửa, các quan lại bảo thủ không còn giữ được sự kiên nhẫn, họ nhanh chóng thề trung thành với hắn và sẵn sàng làm mọi thứ để thực hiện m·ưu đ·ồ của mình. Những âm mưu đen tối của Hồng Bảo bắt đầu lan rộng khắp triều đình, và các lời đồn về nhà vua không xứng đáng trị vì càng lúc càng nhiều.
Nguyễn Hải chưa hề hay biết về những âm mưu này, nhưng cậu cảm nhận được sự bất an trong lòng triều đình. Những lời đồn thổi, những ánh mắt dò xét từ các quan lại khiến cậu cảm thấy một mối đe dọa gần kề.
Dù Hồng Bảo và phe cánh của hắn rất kín đáo, những âm mưu của họ không thể lọt qua con mắt tinh tường của Nguyễn Hải. Với sự nhạy bén của một nhà khảo cổ, cậu cảm nhận được sự bất ổn đang âm ỉ trong triều đình. Những báo cáo hàng ngày về tình hình cải cách ở các tỉnh, những cuộc gặp gỡ chính trị khắp nơi, dù có vẻ bình lặng, lại không thể che giấu được sự căng thẳng leo thang giữa các phe phái. Một đêm, trong ánh đèn dầu mờ ảo chiếu sáng căn phòng làm việc của mình, Nguyễn Hải cúi xuống bàn, xem xét các báo cáo, đôi mắt không rời từng trang giấy. Tuy vậy, trong lòng cậu, những đám mây lo âu vẫn không ngừng vần vũ. Lúc này, cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, và một bóng dáng quen thuộc bước vào.
Đó là Phan Thanh Giản, một vị quan thân tín mà Nguyễn Hải luôn tin tưởng. Phan Thanh Giản, người với vẻ ngoài điềm tĩnh, nhưng ánh mắt sắc bén, là người duy nhất mà Nguyễn Hải không hề nghi ngờ khi bàn bạc những chuyện quan trọng. Hôm nay, nét mặt của Phan Thanh Giản trông rất khác lạ, có phần lo lắng. Ông tiến lại gần bàn làm việc, chậm rãi nói với giọng khẽ khàng:
- Bệ hạ, thần có nghe rằng Hồng Bảo và một số đại thần bảo thủ đang âm thầm liên kết, có ý định phản nghịch. Họ tụ họp với nhau trong bí mật, không ngừng tung tin đồn gây bất mãn trong dân chúng.
Nguyễn Hải im lặng lắng nghe, đôi mắt sắc bén của cậu không lộ vẻ bất ngờ, nhưng sâu thẳm bên trong lại toát lên một nỗi lo âu mơ hồ. Cậu đã cảm nhận được sự bất ổn trong lòng triều đình từ lâu, nhưng đây là lần đầu tiên có người chính thức lên tiếng cảnh báo về âm mưu của Hồng Bảo và phe bảo thủ. Cậu bình tĩnh đặt tay lên bàn, rồi từ từ ngẩng lên, đôi mắt của cậu rực lửa:
- Ta biết từ lâu rằng sẽ có ngày những người ấy không ngồi yên. Nhưng ta không thể để bọn họ ngăn cản con đường mà ta đã chọn cho Đại Nam. Bất kể họ làm gì, ta sẽ không lùi bước.
Phan Thanh Giản cúi đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi khuôn mặt kiên quyết của Nguyễn Hải. Dường như ông hiểu rằng, không chỉ là một cuộc chiến chính trị mà đây còn là cuộc chiến để giữ vững tương lai của đất nước, tương lai của toàn thể nhân dân. Ông thận trọng khuyên bảo:
- Nhưng bệ hạ, Hồng Bảo rất nguy hiểm. Hắn đang âm thầm quy tụ những kẻ trung thành với mình, xây dựng lực lượng trong bóng tối. Nếu không sớm có biện pháp, hậu quả sẽ khó lường.
Nguyễn Hải lặng lẽ suy tư, rồi từ từ ngẩng lên, ánh mắt sáng rực như ngọn lửa. Cậu biết, đối với những người bảo thủ trong triều, sự thay đổi mà cậu mang lại không phải là điều dễ dàng chấp nhận. Nhưng cậu không thể để cho đất nước quay lại với quá khứ, nơi mà sự bảo thủ đã ăn sâu vào mọi ngóc ngách của xã hội. Cậu phải làm mọi cách để đất nước tiến lên, dù có phải đối mặt với những kẻ phản bội.
Nguyễn Hải quyết định, đanh thép nói:
- Ta sẽ không vội vàng hành động, nhưng chắc chắn không để chúng có cơ hội. Chúng ta cần phải suy nghĩ thật kỹ, giữ vững lòng dân, nhưng cũng phải tỏ rõ sức mạnh của triều đình. Đêm nay, ta sẽ triệu tập một cuộc họp bí mật với các quan lại trung thành. Chúng ta sẽ không để cho những kẻ phản bội lật đổ Đại Nam.
Phan Thanh Giản cúi đầu:
- Thần sẽ làm theo lời bệ hạ.
Cảm nhận được mức độ nghiêm trọng của tình hình, Nguyễn Hải ngay lập tức cho triệu tập một cuộc họp kín vào đêm hôm đó. Các quan lại trung thành, những người sẵn sàng bảo vệ cải cách và đứng về phía nhà vua, được mời đến cung điện. Một đêm vắng lặng, các quan lại lần lượt có mặt, đều là những gương mặt có tầm ảnh hưởng lớn trong triều đình, nhưng cũng không thiếu những người mới, những gương mặt trẻ tuổi đã tỏ rõ sự nhiệt huyết và lòng trung thành với Nguyễn Hải.
Trong không khí căng thẳng, Tôn Thất Thuyết, một vị quan cấp tiến và trung thành với nhà vua, là người đầu tiên lên tiếng:
- Bẩm bệ hạ, thần tin rằng chúng ta phải hành động nhanh chóng. Hồng Bảo không phải là kẻ dễ dàng từ bỏ tham vọng. Nếu chúng ta không sớm dẹp yên hắn, hậu quả sẽ khôn lường. Hắn đã có sự ủng hộ trong tay, và những âm mưu của hắn không phải là chuyện đùa.
Nguyễn Hải gật đầu, đôi mắt sắc bén nhìn từng người trong phòng. Cậu nhận thấy sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt của các quan lại, nhưng cậu cũng hiểu rằng, trong tình hình này, sự kiên quyết là điều cần thiết hơn bao giờ hết. Cuộc chiến chính trị không thể lùi lại được.
Nguyễn Hải kiên quyết nói:
- Ta biết rõ điều đó. Nhưng trước tiên, ta muốn củng cố sự ủng hộ từ các đại thần và lòng dân. Ta muốn bọn họ hiểu rằng cải cách không phải là mối nguy, mà là con đường sống còn của Đại Nam. Nếu chúng ta cứ để những mâu thuẫn trong triều đình ảnh hưởng đến quyết sách, đất nước này sẽ không thể phát triển.
Một quan lại khác, Nguyễn Văn Khuê, người luôn ủng hộ Nguyễn Hải, cũng lên tiếng:
- Bệ hạ nói đúng. Cải cách là con đường duy nhất để Đại Nam có thể vươn lên mạnh mẽ, tránh sự xâm lược từ các quốc gia khác. Chúng ta không thể để những kẻ chỉ lo bảo vệ lợi ích cá nhân ngăn cản sự phát triển của đất nước. Tuy nhiên, chúng ta cần thận trọng, phải tỏ rõ sức mạnh mà không gây xáo trộn lớn trong lòng dân.
Nguyễn Hải lắng nghe tất cả ý kiến, rồi sau một hồi im lặng, cậu gật đầu đồng tình:
- Đúng, chúng ta phải hành động mạnh mẽ nhưng không làm tổn hại đến lòng dân. Cải cách là sự sống còn của Đại Nam, và những kẻ muốn cản trở sẽ phải đối mặt với sự trừng phạt. Nhưng trong lúc này, chúng ta không thể gây ra xáo trộn trong xã hội. Các người sẽ nhận nhiệm vụ củng cố lòng tin trong triều đình và trong dân chúng. Mọi hành động phải kín đáo, nhưng phải hiệu quả.
Các quan lại đồng loạt cúi đầu, thể hiện sự đồng thuận và sẵn sàng thực hiện những chỉ thị của nhà vua. Cuộc họp kết thúc trong không khí căng thẳng nhưng đầy quyết tâm. Nguyễn Hải hiểu rằng đây mới chỉ là bước đầu, và cuộc chiến chống lại những âm mưu của Hồng Bảo còn dài, nhưng với sự chuẩn bị kỹ lưỡng, cậu tin rằng mình có thể vượt qua mọi thử thách.
Ngày hôm sau, những bước đi đầu tiên của chiến lược chống lại Hồng Bảo được triển khai. Nguyễn Hải bắt đầu củng cố lại các vị trí trong triều đình, tăng cường sự hiện diện của các quan lại trung thành tại các bộ, đồng thời gửi thông điệp đến các tỉnh rằng cải cách là con đường duy nhất để Đại Nam đứng vững trong thời đại mới.
Bên cạnh đó, Nguyễn Hải cũng quyết định tăng cường kiểm soát q·uân đ·ội. Những buổi huấn luyện được tổ chức thường xuyên hơn, các chỉ huy q·uân đ·ội được giao nhiệm vụ theo dõi tình hình trong và ngoài triều, đảm bảo rằng không có kẻ nào có thể lợi dụng cơ hội để làm suy yếu sức mạnh quân sự của đất nước. Cậu cũng chú trọng vào việc bảo vệ các cảng biển, các tuyến giao thương quan trọng, nơi có thể trở thành mục tiêu của các thế lực ngoại bang hoặc nội gián.
Nhưng trong khi Nguyễn Hải đang kiên trì củng cố quyền lực và chuẩn bị cho mọi tình huống, Hồng Bảo cũng không ngừng triển khai các âm mưu của mình. Hắn tin rằng, với sự ủng hộ của những đại thần bảo thủ và sự bất mãn của dân chúng, hắn sẽ có thể lật đổ Nguyễn Hải. Tuy nhiên, Nguyễn Hải không vội vàng hành động mà tiếp tục xây dựng lực lượng và củng cố lòng dân. Cậu biết rằng chỉ có lòng dân vững mạnh mới là nền tảng để duy trì quyền lực lâu dài.
Trong một đêm khuya, khi nhìn ra bầu trời đầy sao, Nguyễn Hải thầm nhủ:
- Ta sẽ không để những kẻ bảo thủ cản trở con đường mà ta đã chọn. Đại Nam phải lớn mạnh, và những ai đứng cản đường sẽ không có chỗ đứng ở đây.
Những lời ấy vang vọng trong không gian yên tĩnh, như một lời thề sắt đá. Nguyễn Hải, trong thân xác vua Tự Đức, sẽ quyết tâm đưa đất nước này thoát khỏi bóng tối. Cậu biết rằng cuộc đấu tranh này sẽ còn kéo dài, nhưng không một ai có thể ngăn cản con đường mà cậu đã vạch ra cho Đại Nam.