Yêu Tông nha, đó là cảnh giới không biết bao nhiêu người tại Lạc Việt Vương Quốc.
Một khi đạt đến được Yêu Tông có thể tự thân đạp trên hư không một khoảng thời gian mà không cần phải sử dụng thân pháp cái gì.
Hiện tại hắn nghe nói bên kia Cổ Loa Thành, cường giả lợi hại nhất của Lạc Việt Vương Quốc bọn họ chính là Yêu Tông cường giả.
Yêu Tông cường giả thực lực khủng bố hơn Yêu Sư cường giả cả trăm lần, cường đại như thế nào, hắn chưa có gặp mặt qua nên không thể biết rõ, chỉ thấy trong thư tịch ghi lại ít nhiều.
Tuy là thế, hắn cũng hiểu, như một vị Yêu Tông để lại động phủ, nơi đó chắc chắn sẽ phải nguy hiểm trùng trùng, cả Yêu Sư cường giả đi vào cũng có thể vẫn lạc khả năng.
Lấy thực lực sâu kiến của hai người bọn họ đi tìm Yêu Tông động phủ, không phải là người mê nói chuyện mộng mị hay là sao.
"Ta đương nhiên là biết! Cũng là sẽ không có ý định bây giờ sẽ đi!" Trần Tuyết Tùng lên tiếng đính chính lại một lần nữa.
Hắn là rất động lòng với lại bảo tàng cùng truyền thừa mà Yêu Tông cường giả để lại, nhưng hắn còn chưa mất lý trí đến nỗi muốn lấy thực lực hiện tại đi thăm dò động phủ.
Chỉ sợ chưa đến được Trường Sa Sơn Mạch. Không, ngay cả Mân Việt Quận Thành cũng chưa đi đến, hắn đã phơi thây bên ngoài hoang dã mất rồi. Con đường này không có dễ dàng đi như vậy, chí ít cũng không phải bây giờ.
"Như vậy anh định bao giờ đi?" Trần Vân Thanh gật đầu, xem ra tên Trần Tuyết Tùng này còn chưa hết thuốc chữa.
Thực tế đúng như vậy, nếu mà Trần Tuyết Tùng nói bây giờ hai người bọn họ đi truy tìm Yêu Tông động phủ ngay, Trần Vân Thanh hắn sẽ không một chút do dự cự tuyệt.
"Chờ chúng ta gia nhập Mân Việt Học Viện, khi đó chúng ta liền đi thăm dò Yêu Tông động phủ bảo tàng!" Trần Tuyết Tùng lên tiếng ấn định thời gian nói.
"Mân Việt Học Viện! Anh nghĩ tôi có thể thông qua được Tân Niên Hội Võ sao?" Trần Vân Thanh nhàn nhạt mỉm cười nói.
"Lấy chú tu vi Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ, còn là Nhị Giai Trận Pháp Sư, nếu như ngươi không thông qua được Tân Niên Hội Võ, trong số Trần gia đệ tử, sẽ không có ai có thể thông qua được!" Trần Tuyết Tùng ý vị thâm trường nhìn Trần Vân Thanh nói.
Đây là chưa tính Yêu Kỹ mà tên này sử dụng cũng rất là cao minh, lấy thực lực của Trần Vân Thanh hiện tại, nói thật nếu như không có chuẩn bị đầy đủ, Trần Tuyết Tùng hắn đây cũng không có khả năng thắng được Trần Vân Thanh.
Thậm chí còn có thể uổng mạng trong tay của Trần Vân Thanh nữa, nên nhớ Trần Tuyết Tùng hắn đây cũng không phải là Thiệu Dận Đức một loại người, tinh thông Trận Pháp Chi Đạo, Trần Vân Thanh mà sử dụng chiêu này đối phó với lại hắn, bảo đảm hắn không có hy vọng sống.
Người bên trong Trần Phủ đều nói Trần Tuyết Tùng hắn che giấu thâm sâu, nhưng thực ra, người mà ẩn dấu sâu đậm nhất là Trần Vân Thanh này, mà không phải là Trần Tuyết Tùng hân đâu.
Nếu xếp hạng Nội Viện một cách chính xác, hiện tại Trần Vân Thanh phải là đoạt được vị trí thứ nhất, mà không phải Trần Tuyết Tùng hắn đâu.
Không có gì khác, nội một cái thân phận Nhị Giai Trận Pháp Sư của Trần Vân Thanh, tại nơi này Chấn Nam Thành, đã không có mấy ai có thể sánh kịp được rồi.
"Hắc hắc hắc..! Nếu lão đại anh đã tin tưởng tôi như vậy, không nhận lời giúp đỡ anh chuyến này, thật là không có nghĩa khí quá rồi!" Trần Vân Thanh nỡ một cái nụ cười, là sâm lãnh nụ cười, đồng ý trợ giúp Trần Tuyết Tùng lần này.
Tên Trần Tuyết Tùng này thật sự quá âm hiểm, tên này biết hắn là Nhị Giai Trận Pháp Sư, còn là Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ, như vậy vừa rồi tại đây Thiệu Dận Đức truy sát Trần Vân Thanh hắn một chuyện, tên này là đã nhìn thấy được tất cả từ đầu đến cuối.
Nhưng mà tên này vẫn trốn trong bóng tối không đi ra, chờ đến khi Trần Vân Thanh hắn không còn con đường nào khác nào có thể sống, liền xuất hiện như một vị anh hùng. Ra tay cứu đỗi Trần Vân Thanh hắn, làm hắn mang ân đội nghĩa tên này vô cùng, dụng tâm không khỏi có chút hiểm ác đi à nha.
Có điều trong lòng dù biết, hắn cũng không thể làm cái gì, sự thật là hắn cùng Thiệu Dận Đức có thù oán không đội trời chung, sự thật là Trần Tuyết Tùng đã ra tay cứu mạng của hắn, phải trả lại ân tình cho đối phương cũng là điều đương nhiên.
"Như vậy mới đúng chứ?"
Trần Tuyết Tùng vui vẻ gật đầu, hắn cũng là làm theo cách của Trần Vân Thanh là dùng đến dương mưu như y đã dùng với lại Thiệu Dận Đức mà thôi, dù là biết trước, nhưng không thể nào thay đổi được sự thật.
Cũng phải nói thêm, hắn cũng biết Trần Vân Thanh này là người rất trọng ân tình, nên mới không lo lắng gì giúp đỡ, như người khác mà nói, còn là rất khó cho hắn mạo hiểm như thế này.
"Lão đại! Anh nghĩ ta có thể làm được chuyện gì giúp ngươi tại Yêu Tông động phủ kia!"
Yêu Tông động phủ là một nơi rất nguy hiểm, cũng là chứa đựng rất nhiều cơ duyên cùng truyền thừa, Trần Tuyết Tùng này như không phải gặp phải chuyện không giải quyết được, cũng là không san sẻ bí mật này cho bất kỳ ai, mà tự mình đi vào bên trong chiếm đoạt lấy tất cả.
Bây giờ tên này tiếc lộ cho hắn, còn mời hắn đi cùng, dĩ nhiên hắn sẽ không cho là Trần Tuyết Tùng sẽ có cái lòng tốt như thế nào.
Y hao tổn tâm cơ thậm chí nguy hiểm cứu mạng hắn từ trong tay của Thiệu Dận Đức, chắc chắn sẽ có điểm cần nhờ đến hắn, chuyện này còn là liên quan đến Yêu Tông động phủ kia nữa là.
"Vân Thanh! Không dấu gì chú, bên ngoài động phủ của vị Yêu Tông kia, còn có một cái Ảo Trận che phủ, ta không có hiểu về Trận Pháp loại hình này, nên mới nhờ đến chú giúp đỡ!"
Nếu đã chọn Trần Vân Thanh tham gia lần này thám hiểm, Trần Tuyết Tùng cũng không có giấu giếm Trần Vân Thanh bất kỳ chuyện gì.
Hơn nữa với trí tuệ của Trần Vân Thanh, có muốn giấu cũng khó, thôi thì có chuyện gì hai người bọn họ liền thẳng thắn ra sẽ tốt hơn, vừa có thể biểu đạt được thành ý của hắn, đồng thời cũng để cho Trần Vân Thanh có cái sự chuẩn bị kỹ lưỡng.
...
"Hắc hắc hắc..! Nhờ đến ta giúp đỡ! Muốn lợi dụng ta thì đúng hơn!"
Chia tay xong cái kia Trần Tuyết Tùng, Trần Vân Thanh đi lại trên một con phố sầm uất, nghĩ lại chuyện vừa rồi Trần Tuyết Tùng đối thoại, hắn không khỏi cười lạnh liên tục.
Như không phải tên kia nhìn đến Trần Vân Thanh hắn thi triển Trận Pháp để đối phó với lại Thiệu Dận Đức, như không phải bên trong Yêu Tông động phủ kia còn có Trận Pháp che phủ, hắn dám nói chắc một câu, Trần Tuyết Tùng tên khốn kiếp này sẽ không có ra tay cứu giúp hắn gì đâu.
Hắn còn hiểu đến một chuyện, sau này một khi hắn đưa Trần Tuyết Tùng đi qua ảo trận để đến được động phủ, không loại trừ khả năng tên kia là sẽ ra tay đem hắn thịt đi, một mình độc chiếm tất cả tài nguyên. Cũng như là truyền thừa của vị Yêu Tông kia, không cho bất kỳ người nào biết về bí mật của mình, lòng dạ tên này cũng quá tăm tối một chút đi.
"Ảo Trận mà một tôn Yêu Tông bày ra, có thấp cũng sẽ lên đến Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp chứ!" Trần Vân Thanh đầu óc xoay chuyển một chút đưa ra suy đoán.
Nếu như hắn đã hứa trợ giúp Trần Tuyết Tùng, trả lại ân cứu mạng cho tên kia, hiện bây giờ có mắng tên kia lòng dạ tiểu nhân cũng không được ích lợi gì, vấn đề chính yếu tại đây là nghĩ xem nên làm thế nào có thể xuyên qua Ảo Trận mà vị Yêu Tông kia bố trí ra, tiến vào bên trong lấy tài nguyên.
Chuyện này có khả năng không có đơn giản như tên Trần Tuyết Tùng kia nghĩ.
Yêu Tông cường giả lại am hiểu Trận Pháp, tạo nghệ của người này Trần Vân Thanh hắn đoán không có phải thấp lắm đâu, chí ít cũng tầm Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp, có khi còn cao hơn nhiều.
Lấy tạo nghệ về Trận Pháp của hắn hiện tại, chết căng cũng chỉ đạt đến Nhị Giai hậu kỳ, như bị lạc vào Tam Giai Trận Pháp, e là khó có khả năng toàn mạng trở ra.
Xem ra trong thời gian từ đây cho đến khi lên Mân Việt Quận Thành, Trần Vân Thanh hắn phải nghĩ cách gia tăng Trận Đạo của mình lên, ít nhất cũng là phải đạt đến Tam Giai, như thế mới may ra còn có hy vọng sống rời đi.
"Có cái này Phong Đao Tiểu Trận! Có thể trợ giúp cho Trần Vân Thanh ta rất nhiều!"
Trần Vân Thanh lấy bên trong Nhẫn Trữ Vật của mình ra một cái quyền sách, bên ngoài có tiêu đề là Phong Đao Tiểu Trận, hắn không khỏi trên miệng có một vệt vui mừng.
Phong Đao Tiểu Trận này đẳng cấp là Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp, là tại bên trong Túi Không Gian của Thiệu Dận Đức, được tên này che giấu cực kỳ kín đáo, như không phải là Trần Vân Thanh hắn chú ý kỹ, cũng là khó có thể phát hiện ra.
Sau khi phát hiện ra được nó, Trần Vân Thanh liền là dùng cường đại thần niệm của mình, di chuyển quyển sách này cũng như tất cả Trận Pháp mà Thiệu Dận Đức có trong tay qua Túi Không Gian của mình.
Hành động của hắn nhanh đến nỗi ngay cả luôn luôn chú ý hắn nhất cử nhất động Trần Tuyết Tùng cũng không có phát hiện ra.
Dĩ nhiên Trần Vân Thanh hắn cũng không có làm quá tuyệt, chỉ lấy đi Trận Pháp thư tịch cùng ít đồ liên quan đến Trận Pháp mà thôi, còn lại tài nguyên như là hơn ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch hay những thứ khác, hắn là không có động đến, có như vậy, tên Trần Tuyết Tùng kia mới không có nghi ngờ cái gì.
Qua đó sau khi tìm hiểu, Trần Vân Thanh hắn biết sở dĩ tên Thiệu Dận Đức này có thể tinh thông Trận Pháp, còn đạt được Nhất Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư cấp độ, đó là vì khi còn trẻ, tên này cơ duyên đào được một ngôi mộ cổ.
Ngôi mộ đó là của một vị Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, bên trong có chứa đầy đủ truyền thừa của vị Trận Pháp Sư kia để lại, nhờ có truyền thừa này, Thiệu Dận Đức mới có cơ hội đi vào Trận Pháp Chi Lộ.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại
Một khi đạt đến được Yêu Tông có thể tự thân đạp trên hư không một khoảng thời gian mà không cần phải sử dụng thân pháp cái gì.
Hiện tại hắn nghe nói bên kia Cổ Loa Thành, cường giả lợi hại nhất của Lạc Việt Vương Quốc bọn họ chính là Yêu Tông cường giả.
Yêu Tông cường giả thực lực khủng bố hơn Yêu Sư cường giả cả trăm lần, cường đại như thế nào, hắn chưa có gặp mặt qua nên không thể biết rõ, chỉ thấy trong thư tịch ghi lại ít nhiều.
Tuy là thế, hắn cũng hiểu, như một vị Yêu Tông để lại động phủ, nơi đó chắc chắn sẽ phải nguy hiểm trùng trùng, cả Yêu Sư cường giả đi vào cũng có thể vẫn lạc khả năng.
Lấy thực lực sâu kiến của hai người bọn họ đi tìm Yêu Tông động phủ, không phải là người mê nói chuyện mộng mị hay là sao.
"Ta đương nhiên là biết! Cũng là sẽ không có ý định bây giờ sẽ đi!" Trần Tuyết Tùng lên tiếng đính chính lại một lần nữa.
Hắn là rất động lòng với lại bảo tàng cùng truyền thừa mà Yêu Tông cường giả để lại, nhưng hắn còn chưa mất lý trí đến nỗi muốn lấy thực lực hiện tại đi thăm dò động phủ.
Chỉ sợ chưa đến được Trường Sa Sơn Mạch. Không, ngay cả Mân Việt Quận Thành cũng chưa đi đến, hắn đã phơi thây bên ngoài hoang dã mất rồi. Con đường này không có dễ dàng đi như vậy, chí ít cũng không phải bây giờ.
"Như vậy anh định bao giờ đi?" Trần Vân Thanh gật đầu, xem ra tên Trần Tuyết Tùng này còn chưa hết thuốc chữa.
Thực tế đúng như vậy, nếu mà Trần Tuyết Tùng nói bây giờ hai người bọn họ đi truy tìm Yêu Tông động phủ ngay, Trần Vân Thanh hắn sẽ không một chút do dự cự tuyệt.
"Chờ chúng ta gia nhập Mân Việt Học Viện, khi đó chúng ta liền đi thăm dò Yêu Tông động phủ bảo tàng!" Trần Tuyết Tùng lên tiếng ấn định thời gian nói.
"Mân Việt Học Viện! Anh nghĩ tôi có thể thông qua được Tân Niên Hội Võ sao?" Trần Vân Thanh nhàn nhạt mỉm cười nói.
"Lấy chú tu vi Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ, còn là Nhị Giai Trận Pháp Sư, nếu như ngươi không thông qua được Tân Niên Hội Võ, trong số Trần gia đệ tử, sẽ không có ai có thể thông qua được!" Trần Tuyết Tùng ý vị thâm trường nhìn Trần Vân Thanh nói.
Đây là chưa tính Yêu Kỹ mà tên này sử dụng cũng rất là cao minh, lấy thực lực của Trần Vân Thanh hiện tại, nói thật nếu như không có chuẩn bị đầy đủ, Trần Tuyết Tùng hắn đây cũng không có khả năng thắng được Trần Vân Thanh.
Thậm chí còn có thể uổng mạng trong tay của Trần Vân Thanh nữa, nên nhớ Trần Tuyết Tùng hắn đây cũng không phải là Thiệu Dận Đức một loại người, tinh thông Trận Pháp Chi Đạo, Trần Vân Thanh mà sử dụng chiêu này đối phó với lại hắn, bảo đảm hắn không có hy vọng sống.
Người bên trong Trần Phủ đều nói Trần Tuyết Tùng hắn che giấu thâm sâu, nhưng thực ra, người mà ẩn dấu sâu đậm nhất là Trần Vân Thanh này, mà không phải là Trần Tuyết Tùng hân đâu.
Nếu xếp hạng Nội Viện một cách chính xác, hiện tại Trần Vân Thanh phải là đoạt được vị trí thứ nhất, mà không phải Trần Tuyết Tùng hắn đâu.
Không có gì khác, nội một cái thân phận Nhị Giai Trận Pháp Sư của Trần Vân Thanh, tại nơi này Chấn Nam Thành, đã không có mấy ai có thể sánh kịp được rồi.
"Hắc hắc hắc..! Nếu lão đại anh đã tin tưởng tôi như vậy, không nhận lời giúp đỡ anh chuyến này, thật là không có nghĩa khí quá rồi!" Trần Vân Thanh nỡ một cái nụ cười, là sâm lãnh nụ cười, đồng ý trợ giúp Trần Tuyết Tùng lần này.
Tên Trần Tuyết Tùng này thật sự quá âm hiểm, tên này biết hắn là Nhị Giai Trận Pháp Sư, còn là Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ, như vậy vừa rồi tại đây Thiệu Dận Đức truy sát Trần Vân Thanh hắn một chuyện, tên này là đã nhìn thấy được tất cả từ đầu đến cuối.
Nhưng mà tên này vẫn trốn trong bóng tối không đi ra, chờ đến khi Trần Vân Thanh hắn không còn con đường nào khác nào có thể sống, liền xuất hiện như một vị anh hùng. Ra tay cứu đỗi Trần Vân Thanh hắn, làm hắn mang ân đội nghĩa tên này vô cùng, dụng tâm không khỏi có chút hiểm ác đi à nha.
Có điều trong lòng dù biết, hắn cũng không thể làm cái gì, sự thật là hắn cùng Thiệu Dận Đức có thù oán không đội trời chung, sự thật là Trần Tuyết Tùng đã ra tay cứu mạng của hắn, phải trả lại ân tình cho đối phương cũng là điều đương nhiên.
"Như vậy mới đúng chứ?"
Trần Tuyết Tùng vui vẻ gật đầu, hắn cũng là làm theo cách của Trần Vân Thanh là dùng đến dương mưu như y đã dùng với lại Thiệu Dận Đức mà thôi, dù là biết trước, nhưng không thể nào thay đổi được sự thật.
Cũng phải nói thêm, hắn cũng biết Trần Vân Thanh này là người rất trọng ân tình, nên mới không lo lắng gì giúp đỡ, như người khác mà nói, còn là rất khó cho hắn mạo hiểm như thế này.
"Lão đại! Anh nghĩ ta có thể làm được chuyện gì giúp ngươi tại Yêu Tông động phủ kia!"
Yêu Tông động phủ là một nơi rất nguy hiểm, cũng là chứa đựng rất nhiều cơ duyên cùng truyền thừa, Trần Tuyết Tùng này như không phải gặp phải chuyện không giải quyết được, cũng là không san sẻ bí mật này cho bất kỳ ai, mà tự mình đi vào bên trong chiếm đoạt lấy tất cả.
Bây giờ tên này tiếc lộ cho hắn, còn mời hắn đi cùng, dĩ nhiên hắn sẽ không cho là Trần Tuyết Tùng sẽ có cái lòng tốt như thế nào.
Y hao tổn tâm cơ thậm chí nguy hiểm cứu mạng hắn từ trong tay của Thiệu Dận Đức, chắc chắn sẽ có điểm cần nhờ đến hắn, chuyện này còn là liên quan đến Yêu Tông động phủ kia nữa là.
"Vân Thanh! Không dấu gì chú, bên ngoài động phủ của vị Yêu Tông kia, còn có một cái Ảo Trận che phủ, ta không có hiểu về Trận Pháp loại hình này, nên mới nhờ đến chú giúp đỡ!"
Nếu đã chọn Trần Vân Thanh tham gia lần này thám hiểm, Trần Tuyết Tùng cũng không có giấu giếm Trần Vân Thanh bất kỳ chuyện gì.
Hơn nữa với trí tuệ của Trần Vân Thanh, có muốn giấu cũng khó, thôi thì có chuyện gì hai người bọn họ liền thẳng thắn ra sẽ tốt hơn, vừa có thể biểu đạt được thành ý của hắn, đồng thời cũng để cho Trần Vân Thanh có cái sự chuẩn bị kỹ lưỡng.
...
"Hắc hắc hắc..! Nhờ đến ta giúp đỡ! Muốn lợi dụng ta thì đúng hơn!"
Chia tay xong cái kia Trần Tuyết Tùng, Trần Vân Thanh đi lại trên một con phố sầm uất, nghĩ lại chuyện vừa rồi Trần Tuyết Tùng đối thoại, hắn không khỏi cười lạnh liên tục.
Như không phải tên kia nhìn đến Trần Vân Thanh hắn thi triển Trận Pháp để đối phó với lại Thiệu Dận Đức, như không phải bên trong Yêu Tông động phủ kia còn có Trận Pháp che phủ, hắn dám nói chắc một câu, Trần Tuyết Tùng tên khốn kiếp này sẽ không có ra tay cứu giúp hắn gì đâu.
Hắn còn hiểu đến một chuyện, sau này một khi hắn đưa Trần Tuyết Tùng đi qua ảo trận để đến được động phủ, không loại trừ khả năng tên kia là sẽ ra tay đem hắn thịt đi, một mình độc chiếm tất cả tài nguyên. Cũng như là truyền thừa của vị Yêu Tông kia, không cho bất kỳ người nào biết về bí mật của mình, lòng dạ tên này cũng quá tăm tối một chút đi.
"Ảo Trận mà một tôn Yêu Tông bày ra, có thấp cũng sẽ lên đến Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp chứ!" Trần Vân Thanh đầu óc xoay chuyển một chút đưa ra suy đoán.
Nếu như hắn đã hứa trợ giúp Trần Tuyết Tùng, trả lại ân cứu mạng cho tên kia, hiện bây giờ có mắng tên kia lòng dạ tiểu nhân cũng không được ích lợi gì, vấn đề chính yếu tại đây là nghĩ xem nên làm thế nào có thể xuyên qua Ảo Trận mà vị Yêu Tông kia bố trí ra, tiến vào bên trong lấy tài nguyên.
Chuyện này có khả năng không có đơn giản như tên Trần Tuyết Tùng kia nghĩ.
Yêu Tông cường giả lại am hiểu Trận Pháp, tạo nghệ của người này Trần Vân Thanh hắn đoán không có phải thấp lắm đâu, chí ít cũng tầm Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp, có khi còn cao hơn nhiều.
Lấy tạo nghệ về Trận Pháp của hắn hiện tại, chết căng cũng chỉ đạt đến Nhị Giai hậu kỳ, như bị lạc vào Tam Giai Trận Pháp, e là khó có khả năng toàn mạng trở ra.
Xem ra trong thời gian từ đây cho đến khi lên Mân Việt Quận Thành, Trần Vân Thanh hắn phải nghĩ cách gia tăng Trận Đạo của mình lên, ít nhất cũng là phải đạt đến Tam Giai, như thế mới may ra còn có hy vọng sống rời đi.
"Có cái này Phong Đao Tiểu Trận! Có thể trợ giúp cho Trần Vân Thanh ta rất nhiều!"
Trần Vân Thanh lấy bên trong Nhẫn Trữ Vật của mình ra một cái quyền sách, bên ngoài có tiêu đề là Phong Đao Tiểu Trận, hắn không khỏi trên miệng có một vệt vui mừng.
Phong Đao Tiểu Trận này đẳng cấp là Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp, là tại bên trong Túi Không Gian của Thiệu Dận Đức, được tên này che giấu cực kỳ kín đáo, như không phải là Trần Vân Thanh hắn chú ý kỹ, cũng là khó có thể phát hiện ra.
Sau khi phát hiện ra được nó, Trần Vân Thanh liền là dùng cường đại thần niệm của mình, di chuyển quyển sách này cũng như tất cả Trận Pháp mà Thiệu Dận Đức có trong tay qua Túi Không Gian của mình.
Hành động của hắn nhanh đến nỗi ngay cả luôn luôn chú ý hắn nhất cử nhất động Trần Tuyết Tùng cũng không có phát hiện ra.
Dĩ nhiên Trần Vân Thanh hắn cũng không có làm quá tuyệt, chỉ lấy đi Trận Pháp thư tịch cùng ít đồ liên quan đến Trận Pháp mà thôi, còn lại tài nguyên như là hơn ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch hay những thứ khác, hắn là không có động đến, có như vậy, tên Trần Tuyết Tùng kia mới không có nghi ngờ cái gì.
Qua đó sau khi tìm hiểu, Trần Vân Thanh hắn biết sở dĩ tên Thiệu Dận Đức này có thể tinh thông Trận Pháp, còn đạt được Nhất Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư cấp độ, đó là vì khi còn trẻ, tên này cơ duyên đào được một ngôi mộ cổ.
Ngôi mộ đó là của một vị Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, bên trong có chứa đầy đủ truyền thừa của vị Trận Pháp Sư kia để lại, nhờ có truyền thừa này, Thiệu Dận Đức mới có cơ hội đi vào Trận Pháp Chi Lộ.
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại