Nhưng Trần Vân Thanh hắn không khỏi chê tên Thiệu Dận Đức này thiên phú quá phế, y có nhiều như thế thư tịch của tôn Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư để lại, mà tốn hết gần bốn mươi năm thời gian, cũng không có đột phá nỗi Nhị Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, loại tư chất này không hiểu sao vẫn không có chịu buông tha cho Trận Đạo một môn này, tu luyện đột phá cảnh giới.
Hắn tính xem, như Thiệu Dận Đức dùng thời gian nghiên cứu Trận Đạo để hết cho tu luyện, nói không chắc bây giờ y đã là Yêu Sĩ thất trọng, hay Yêu Sĩ bát trọng cũng có thể.
Dùng loại tu vi kia đi diệt Trần Vân Thanh hắn, bảo đảm hắn một tia hy vọng sống cũng là không có, Trần Tuyết Tùng có xông ra cũng chỉ là nạp mạng mà thôi.
Trên đời này không có nếu như hai chữ, hiện tại những thứ đồ này đều thuộc về Trần Vân Thanh hắn, có cái này Phong Đao Tiểu Trận là Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp, còn có Bát Phương Hổ Trận là Nhị Giai Thượng Phẩm Trận Pháp, lấy thiên phú Trận Đạo nghịch thiên của mình, không đến bao lâu hắn liền có thể trở thành một tôn Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư.
Như Thiệu Dận Vân biết trong lòng của Trần Vân Thanh bây giờ đang chê tư chất của hắn phế, hắn nhất định sẽ mắng Trần Vân Thanh máu chó phun đầu.
Trận Pháp Sư một đạo trước đến nay đều yêu cầu thiên phú cực cao, còn phải có thầy cô dạy dỗ, mới có thể có được thành công.
Thiệu Dận Vân không hề qua bất kỳ người nào dạy dỗ, từ chỗ không hiểu gì đến Nhất giai hậu kỳ Trận Pháp Sư, đây là một thành tựu vô cùng to lớn rồi.
Trên đời này không phải ai cũng được như Trần Vân Thanh nhà ngươi, vừa có Dung Thiên Thần Ngọc trợ giúp, lại còn được hàng ngàn quyển Trận Đạo cơ sở quý giá của Nghiêm Linh Nhi tặng cho, không có hai thứ này, mấy chục năm sau không biết Trần Vân Thanh nhà ngươi có đột phá được Nhất giai Trận Pháp Sư hay không nữa, đừng nói chuyện không đau eo.
"Phong Đao Tiểu Trận này không có cái gì khó khăn để bố trí cả! Chỉ cần có Nhị Giai cấp bậc Linh Tài, ta liền có thể làm ra được nó!"
Trần Vân Thanh nhìn qua một chút Phong Đao Tiểu Trận Trận Pháp, hắn là cảm thấy nó còn là dễ hiểu hơn mấy quyển Trận Đạo Căn Bản mà Nghiêm Linh Nhi từng đưa cho hắn đọc quá nhiều, Phong Đao Trận Văn này, lấy hắn tinh thần lực hiện tại, hoàn toàn có thể họa đi ra, cái khó khăn tại đây là đi đâu lấy Nhị Giai Linh Tài đến chế tác Trận Kỳ đây.
Lên đến Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp thế này, phương pháp bày trận là cầu kỳ hơn Nhị Giai Hạ Phẩm Trận Pháp khá nhiều, nó yêu cầu là Linh Tài chất lượng cao, mới có thể chịu tải được Trận Văn, cũng như tồn tại lâu dài.
Như đung Hạ Phẩm Linh Thạch mà nói, không biết phải tổ hợp bao nhiêu viên cho đủ, với lại chỉ cần đưa ra không đầy vài giây Trận Pháp sẽ tan biến, có họa lên Hạ Phẩm Linh Thạch cũng như không.
"Lại phải đi đến La Lâm Thương Hội một chuyến nữa sao?"
Nhị Giai Linh Tài, bao quát trong số đó đủ các loại kỳ trân dị bảo, Yêu Thú, Linh Mộc các loại, chỉ cần đẳng cấp đạt đến Nhị Giai, liền có thể dùng để làm Nhị Giai Trận Kỳ được, vấn đề là trong tay của hắn không có loại Nhị Giai Linh Tài này, ngoài đi mua ra, không còn con đường nào khác để đi.
Hắn xem thử, mua Nhị Giai Linh Tài để bố trí Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp cũng cần đến La Lâm Thương Hội, mua Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ thân pháp cũng phải đến La Lâm Thương Hội, mua Nhị Giai cửu phẩm Yêu Hổ cũng là cần phải đến La Lâm Thương Hội, tất cả mọi con đường mà hắn muốn đi đều là dẫn hắn đến La Lâm Thương Hội cả, xem ra cái này La Lâm Thương Hội không đi là không được rồi.
"Ấy..! Ta nhớ dường như mình vẫn còn một món Nhị Giai Linh Tài có thể sử dụng được thì phải!" Trần Vân Thanh để lại Phong Đao Tiểu Trận vào Túi Không Gian, vô tình hắn điều tra lại Túi Không Gian bên trong đồ vật của mình một chút, hắn chợt nhìn thấy đến một vật, không, là một con Yêu Thú mới đúng, là thi thể của Song Giác Báo mà trước đây không lâu hắn nẫng tay trên của đám người Trần Tiên Phượng. Song Giác Báo này là Nhị Giai tam phẩm Yêu Thú, như thế cũng xem như là Nhị Giai Linh Tài đến đối đãi được rồi, lấy song giác của nó cùng xương cốt để mà làm Trận Kỳ, khắc họa Trận Văn, bảo đảm có thể chịu tải mấy lần dàn trận của hắn.
"Nên kiếm nơi nào để mà thử nghiệm Phong Đao Tiểu Trận đây?" Trận Vân Thanh ve cằm.
Đồ vật bày Phong Đao Tiểu Trận hắn đã có, hắn cũng có lòng tin rất lớn là tại trong một thời gian ngắn mình có thể họa ra một trăm mười ba cái Phong Đao Trận Văn lên Trận Kỳ để bày Phong Đao Tiểu Trận, nhưng mà phải có đối tượng cho Trần Vân Thanh hắn thử nghiệm thì mới được a, làm xong Phong Đao Tiểu Trận Trận Pháp, cũng có nghĩa Trần Vân Thanh hắn thăng cấp lên Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, một đại hỷ sự như thế, nếu như không tìm người chung vui thì cũng thật sự quá phí phạm đi, phải tìm nơi nào mới hợp lý đây? Nó cũng là một câu hỏi khó có câu trả lời nha.
"Ấy..! Trân Bảo Các sao? Chọn nhà ngươi đi!" Không tìm được nơi bày trận rõ ràng, Trần Vân Thanh có chút bực mình, vô tình ngước đầu lên, hắn trông thấy trước mắt hắn không xa có tấm biển Trân Bảo Các to tướng, như thế hắn liền là biết mình cần phải thử trận tại nơi nào rồi.
Trân Bảo Các không phải là thứ gì tốt lành cả, bọn khốn kiếp này chính là người đứng đằng sau xúi giục Trần Bái Bì bên Đại Mộc Lâm Khu kia, làm cho Trần Vân Thanh hắn từng khốn đốn một thời gian, cũng chính cái tên Trần Phú dẫn người đi đến căn nhà nhỏ của hắn muốn bắt đi Ngô Tiểu Diễm, may có hai tên Trần Hành tại đó bảo hộ, nếu không Ngô Tiểu Diễm của hắn đã thiệt mạng rồi.
Trần Phú cùng Trân Bảo Các là mục tiêu mà Trần Vân Thanh hắn muốn diệt hàng đầu, có điều trước đây thực lực của hắn không có đủ, nên liền là để cho bọn họ tiêu dao đến hôm nay, bây giờ hắn đã là Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, cũng là nên tính toán ân oán của đôi bên cho rõ ràng một chút mới được.
"Cứ quyết định như vậy!" Trần Vân Thanh nhìn tấm biển hiệu Trân Bảo Các một lần nữa, liền là quay đầu bỏ đi.
Muốn diệt Trân Bảo Các, trước tiên hắn cần làm là tìm một nơi an tỉnh đem Phong Đao Tiểu Trận Trận Kỳ chế tạo ra đầy đủ cái đã, sau đó mới đến nơi đây bày trận diệt đi Trân Bảo Các, bây giờ nói suông cũng vô dụng.
Không nói cái Trân Bảo Các này đến cũng thật sự đúng lúc, vài hôm nữa là đến La Lâm Thương Hội đấu giá hội rồi, Trần Vân Thanh hắn liền đang cần một số tiền lớn để đến đó mua sắm, đang không biết đến nơi đâu kiếm được nhiều tiền thì cái này Trân Bảo Các lại dẫn xác đến, nghe nói Trân Bảo Các này rất giàu có, ông chủ Trần Hiện Lương cũng được xếp vào hàng trăm đại phú hào một trong, như đem tất cả tài nguyên lấy đi, Trần Vân Thanh hắn cần gì lo lắng đến chuyện tiền bạc nữa đây.
...
Hai canh giờ sau! Phía Nam một cái gia viên! Thiệu Thị!
"Ào..Ào...! Phần phật...!"
Tiếng gió mùa đông thổi có chút lạnh, nhưng tại nơi này Thiện gia trang, không khí lại cực kỳ khô nóng, người xung quanh còn là cảm thấy đỗ cả mồ hôi đầm đìa.
Không có gì khác, vì nơi đây Thiệu gia đang gặp cảnh hỏa hoạn, thế lửa rất là lớn, đem mấy chục mẫu Thiệu gia trang bao phủ bên trong, không có nước nào có thể cứu được, nhìn ra được, qua trận hỏa hoạn này, Thiệu gia trang từ đây về sau sẽ biến mất hoàn toàn trên bản đồ Chấn Nam Thành.
"Kỳ lạ..! Khi không tại sao Thiệu gia trang lại có thể bốc cháy được kia chứ?"
Dù hiện tại đã mười hai giờ đêm, nhưng xung quanh nơi này không có hoang vắng, ngược lại có rất là nhiều người, nhìn qua trên dưới mấy trăm, đứng xung quanh chật kín quan sát thế lửa tại Thiệu gia, không ngừng nghị luận.
Những người này đại đa số đều là người dân tại khu vực lân cận, có mấy nhà là hàng xóm lâu năm của Thiệu gia, từng chứng kiến Thiệu gia từ khi còn nhỏ yếu cho đến khi trưởng thành là một cái gia tộc tầm trung tại Chấn Nam Thành này.
Thiệu gia hiện tại tao ngộ thảm cảnh, không ít người là nghi hoặc không thôi, cũng có vài người chuẩn bị dụng cụ đầy đủ, nếu như hỏa hoạn bay sang nhà của mình, liền là ngay lập tức có thể dập tắt được.
"Trận hỏa hoạn này của Thiệu gia! Ta nghĩ là do con người làm ra!" Phí Hà, một cái hàng xóm lâu năm của Thiệu gia, cũng từng là làm trong Nha Môn Phủ Thành một thời gian, khá là có kinh nghiệm lên tiếng.
Hiện tại Nam Hoang Chi Địa đang vào mùa đông giá rét, trong không khí độ ẩm rất là cao, nơi nơi đều có hơi nước, giả dụ như một nhà nào đó không may xảy ra hỏa hoạn, với tình hình thời tiết như thế này, rất nhanh liền sẽ tắt đi, người nhà cũng liền có thời gian dập lửa.
Nhưng hiện tại nhìn thế hỏa như thế này, rõ ràng bên trong Thiệu gia khắp nơi đều là có chất vật dụng gây cháy nổ, không chỉ một chỗ mà mọi nơi quanh Thiệu gia đều có, thế nên hắn có thể khẳng định, hỏa hoạn của Thiệu gia lần này, không phải là tự nhiên, mà rất có thể do con người làm ra.
"Là Thiệu gia đắc tội với người nào, để người ta đến nơi này diệt môn phóng hỏa như thế kia?" Yêu Sĩ tam trọng Hiệu Thương, cũng là hàng xóm lâu năm.của Thiệu gia, rất là nghi hoặc lên tiếng nói.
Nhìn thế lửa khủng bố này, hắn trong lòng cũng có chung nhận định như là Phí Hà một dạng, đây là do con người gây ra, mà không phải là do thiên tai.
Đã là người làm ra, như vậy đó chắc chắn không phải là người của Thiệu gia rồi, không có ai đang yên đang lành liền đi đem nhà của mình đốt đi cả, đây là cơ nghiệp mấy chục năm của bọn họ a.
Không phải là Thiệu gia người, như vậy cũng chỉ là do địch nhân của Thiệu gia tìm đến, trước đem tất cả người của Thiệu gia diệt, sau liền đem toàn bộ gia viên của đối phương thêu rụi, nhìn bên trong Thiệu gia hiện tại không có tiếng kêu la, cũng không có người chạy đi ra, liền có thể biết tất cả người của Thiệu gia đều bị chết cả rồi.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.
Hắn tính xem, như Thiệu Dận Đức dùng thời gian nghiên cứu Trận Đạo để hết cho tu luyện, nói không chắc bây giờ y đã là Yêu Sĩ thất trọng, hay Yêu Sĩ bát trọng cũng có thể.
Dùng loại tu vi kia đi diệt Trần Vân Thanh hắn, bảo đảm hắn một tia hy vọng sống cũng là không có, Trần Tuyết Tùng có xông ra cũng chỉ là nạp mạng mà thôi.
Trên đời này không có nếu như hai chữ, hiện tại những thứ đồ này đều thuộc về Trần Vân Thanh hắn, có cái này Phong Đao Tiểu Trận là Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp, còn có Bát Phương Hổ Trận là Nhị Giai Thượng Phẩm Trận Pháp, lấy thiên phú Trận Đạo nghịch thiên của mình, không đến bao lâu hắn liền có thể trở thành một tôn Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư.
Như Thiệu Dận Vân biết trong lòng của Trần Vân Thanh bây giờ đang chê tư chất của hắn phế, hắn nhất định sẽ mắng Trần Vân Thanh máu chó phun đầu.
Trận Pháp Sư một đạo trước đến nay đều yêu cầu thiên phú cực cao, còn phải có thầy cô dạy dỗ, mới có thể có được thành công.
Thiệu Dận Vân không hề qua bất kỳ người nào dạy dỗ, từ chỗ không hiểu gì đến Nhất giai hậu kỳ Trận Pháp Sư, đây là một thành tựu vô cùng to lớn rồi.
Trên đời này không phải ai cũng được như Trần Vân Thanh nhà ngươi, vừa có Dung Thiên Thần Ngọc trợ giúp, lại còn được hàng ngàn quyển Trận Đạo cơ sở quý giá của Nghiêm Linh Nhi tặng cho, không có hai thứ này, mấy chục năm sau không biết Trần Vân Thanh nhà ngươi có đột phá được Nhất giai Trận Pháp Sư hay không nữa, đừng nói chuyện không đau eo.
"Phong Đao Tiểu Trận này không có cái gì khó khăn để bố trí cả! Chỉ cần có Nhị Giai cấp bậc Linh Tài, ta liền có thể làm ra được nó!"
Trần Vân Thanh nhìn qua một chút Phong Đao Tiểu Trận Trận Pháp, hắn là cảm thấy nó còn là dễ hiểu hơn mấy quyển Trận Đạo Căn Bản mà Nghiêm Linh Nhi từng đưa cho hắn đọc quá nhiều, Phong Đao Trận Văn này, lấy hắn tinh thần lực hiện tại, hoàn toàn có thể họa đi ra, cái khó khăn tại đây là đi đâu lấy Nhị Giai Linh Tài đến chế tác Trận Kỳ đây.
Lên đến Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp thế này, phương pháp bày trận là cầu kỳ hơn Nhị Giai Hạ Phẩm Trận Pháp khá nhiều, nó yêu cầu là Linh Tài chất lượng cao, mới có thể chịu tải được Trận Văn, cũng như tồn tại lâu dài.
Như đung Hạ Phẩm Linh Thạch mà nói, không biết phải tổ hợp bao nhiêu viên cho đủ, với lại chỉ cần đưa ra không đầy vài giây Trận Pháp sẽ tan biến, có họa lên Hạ Phẩm Linh Thạch cũng như không.
"Lại phải đi đến La Lâm Thương Hội một chuyến nữa sao?"
Nhị Giai Linh Tài, bao quát trong số đó đủ các loại kỳ trân dị bảo, Yêu Thú, Linh Mộc các loại, chỉ cần đẳng cấp đạt đến Nhị Giai, liền có thể dùng để làm Nhị Giai Trận Kỳ được, vấn đề là trong tay của hắn không có loại Nhị Giai Linh Tài này, ngoài đi mua ra, không còn con đường nào khác để đi.
Hắn xem thử, mua Nhị Giai Linh Tài để bố trí Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp cũng cần đến La Lâm Thương Hội, mua Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ thân pháp cũng phải đến La Lâm Thương Hội, mua Nhị Giai cửu phẩm Yêu Hổ cũng là cần phải đến La Lâm Thương Hội, tất cả mọi con đường mà hắn muốn đi đều là dẫn hắn đến La Lâm Thương Hội cả, xem ra cái này La Lâm Thương Hội không đi là không được rồi.
"Ấy..! Ta nhớ dường như mình vẫn còn một món Nhị Giai Linh Tài có thể sử dụng được thì phải!" Trần Vân Thanh để lại Phong Đao Tiểu Trận vào Túi Không Gian, vô tình hắn điều tra lại Túi Không Gian bên trong đồ vật của mình một chút, hắn chợt nhìn thấy đến một vật, không, là một con Yêu Thú mới đúng, là thi thể của Song Giác Báo mà trước đây không lâu hắn nẫng tay trên của đám người Trần Tiên Phượng. Song Giác Báo này là Nhị Giai tam phẩm Yêu Thú, như thế cũng xem như là Nhị Giai Linh Tài đến đối đãi được rồi, lấy song giác của nó cùng xương cốt để mà làm Trận Kỳ, khắc họa Trận Văn, bảo đảm có thể chịu tải mấy lần dàn trận của hắn.
"Nên kiếm nơi nào để mà thử nghiệm Phong Đao Tiểu Trận đây?" Trận Vân Thanh ve cằm.
Đồ vật bày Phong Đao Tiểu Trận hắn đã có, hắn cũng có lòng tin rất lớn là tại trong một thời gian ngắn mình có thể họa ra một trăm mười ba cái Phong Đao Trận Văn lên Trận Kỳ để bày Phong Đao Tiểu Trận, nhưng mà phải có đối tượng cho Trần Vân Thanh hắn thử nghiệm thì mới được a, làm xong Phong Đao Tiểu Trận Trận Pháp, cũng có nghĩa Trần Vân Thanh hắn thăng cấp lên Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, một đại hỷ sự như thế, nếu như không tìm người chung vui thì cũng thật sự quá phí phạm đi, phải tìm nơi nào mới hợp lý đây? Nó cũng là một câu hỏi khó có câu trả lời nha.
"Ấy..! Trân Bảo Các sao? Chọn nhà ngươi đi!" Không tìm được nơi bày trận rõ ràng, Trần Vân Thanh có chút bực mình, vô tình ngước đầu lên, hắn trông thấy trước mắt hắn không xa có tấm biển Trân Bảo Các to tướng, như thế hắn liền là biết mình cần phải thử trận tại nơi nào rồi.
Trân Bảo Các không phải là thứ gì tốt lành cả, bọn khốn kiếp này chính là người đứng đằng sau xúi giục Trần Bái Bì bên Đại Mộc Lâm Khu kia, làm cho Trần Vân Thanh hắn từng khốn đốn một thời gian, cũng chính cái tên Trần Phú dẫn người đi đến căn nhà nhỏ của hắn muốn bắt đi Ngô Tiểu Diễm, may có hai tên Trần Hành tại đó bảo hộ, nếu không Ngô Tiểu Diễm của hắn đã thiệt mạng rồi.
Trần Phú cùng Trân Bảo Các là mục tiêu mà Trần Vân Thanh hắn muốn diệt hàng đầu, có điều trước đây thực lực của hắn không có đủ, nên liền là để cho bọn họ tiêu dao đến hôm nay, bây giờ hắn đã là Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, cũng là nên tính toán ân oán của đôi bên cho rõ ràng một chút mới được.
"Cứ quyết định như vậy!" Trần Vân Thanh nhìn tấm biển hiệu Trân Bảo Các một lần nữa, liền là quay đầu bỏ đi.
Muốn diệt Trân Bảo Các, trước tiên hắn cần làm là tìm một nơi an tỉnh đem Phong Đao Tiểu Trận Trận Kỳ chế tạo ra đầy đủ cái đã, sau đó mới đến nơi đây bày trận diệt đi Trân Bảo Các, bây giờ nói suông cũng vô dụng.
Không nói cái Trân Bảo Các này đến cũng thật sự đúng lúc, vài hôm nữa là đến La Lâm Thương Hội đấu giá hội rồi, Trần Vân Thanh hắn liền đang cần một số tiền lớn để đến đó mua sắm, đang không biết đến nơi đâu kiếm được nhiều tiền thì cái này Trân Bảo Các lại dẫn xác đến, nghe nói Trân Bảo Các này rất giàu có, ông chủ Trần Hiện Lương cũng được xếp vào hàng trăm đại phú hào một trong, như đem tất cả tài nguyên lấy đi, Trần Vân Thanh hắn cần gì lo lắng đến chuyện tiền bạc nữa đây.
...
Hai canh giờ sau! Phía Nam một cái gia viên! Thiệu Thị!
"Ào..Ào...! Phần phật...!"
Tiếng gió mùa đông thổi có chút lạnh, nhưng tại nơi này Thiện gia trang, không khí lại cực kỳ khô nóng, người xung quanh còn là cảm thấy đỗ cả mồ hôi đầm đìa.
Không có gì khác, vì nơi đây Thiệu gia đang gặp cảnh hỏa hoạn, thế lửa rất là lớn, đem mấy chục mẫu Thiệu gia trang bao phủ bên trong, không có nước nào có thể cứu được, nhìn ra được, qua trận hỏa hoạn này, Thiệu gia trang từ đây về sau sẽ biến mất hoàn toàn trên bản đồ Chấn Nam Thành.
"Kỳ lạ..! Khi không tại sao Thiệu gia trang lại có thể bốc cháy được kia chứ?"
Dù hiện tại đã mười hai giờ đêm, nhưng xung quanh nơi này không có hoang vắng, ngược lại có rất là nhiều người, nhìn qua trên dưới mấy trăm, đứng xung quanh chật kín quan sát thế lửa tại Thiệu gia, không ngừng nghị luận.
Những người này đại đa số đều là người dân tại khu vực lân cận, có mấy nhà là hàng xóm lâu năm của Thiệu gia, từng chứng kiến Thiệu gia từ khi còn nhỏ yếu cho đến khi trưởng thành là một cái gia tộc tầm trung tại Chấn Nam Thành này.
Thiệu gia hiện tại tao ngộ thảm cảnh, không ít người là nghi hoặc không thôi, cũng có vài người chuẩn bị dụng cụ đầy đủ, nếu như hỏa hoạn bay sang nhà của mình, liền là ngay lập tức có thể dập tắt được.
"Trận hỏa hoạn này của Thiệu gia! Ta nghĩ là do con người làm ra!" Phí Hà, một cái hàng xóm lâu năm của Thiệu gia, cũng từng là làm trong Nha Môn Phủ Thành một thời gian, khá là có kinh nghiệm lên tiếng.
Hiện tại Nam Hoang Chi Địa đang vào mùa đông giá rét, trong không khí độ ẩm rất là cao, nơi nơi đều có hơi nước, giả dụ như một nhà nào đó không may xảy ra hỏa hoạn, với tình hình thời tiết như thế này, rất nhanh liền sẽ tắt đi, người nhà cũng liền có thời gian dập lửa.
Nhưng hiện tại nhìn thế hỏa như thế này, rõ ràng bên trong Thiệu gia khắp nơi đều là có chất vật dụng gây cháy nổ, không chỉ một chỗ mà mọi nơi quanh Thiệu gia đều có, thế nên hắn có thể khẳng định, hỏa hoạn của Thiệu gia lần này, không phải là tự nhiên, mà rất có thể do con người làm ra.
"Là Thiệu gia đắc tội với người nào, để người ta đến nơi này diệt môn phóng hỏa như thế kia?" Yêu Sĩ tam trọng Hiệu Thương, cũng là hàng xóm lâu năm.của Thiệu gia, rất là nghi hoặc lên tiếng nói.
Nhìn thế lửa khủng bố này, hắn trong lòng cũng có chung nhận định như là Phí Hà một dạng, đây là do con người gây ra, mà không phải là do thiên tai.
Đã là người làm ra, như vậy đó chắc chắn không phải là người của Thiệu gia rồi, không có ai đang yên đang lành liền đi đem nhà của mình đốt đi cả, đây là cơ nghiệp mấy chục năm của bọn họ a.
Không phải là Thiệu gia người, như vậy cũng chỉ là do địch nhân của Thiệu gia tìm đến, trước đem tất cả người của Thiệu gia diệt, sau liền đem toàn bộ gia viên của đối phương thêu rụi, nhìn bên trong Thiệu gia hiện tại không có tiếng kêu la, cũng không có người chạy đi ra, liền có thể biết tất cả người của Thiệu gia đều bị chết cả rồi.
Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.