"Hy vọng Trần Vân Thanh phát hiện được thân phận của Nguyễn Thư Dung chậm một chút, như vậy trò chơi mới trở nên thú vị..!" Trần Tú cười nhạt một tiếng.
Nhưng nghĩ lại, khả năng này cũng không cao lắm, hắn vừa rồi đã vô tình nói cho Trần Vân Thanh biết, Nguyễn Thư Dung là Yêu Tông cường giả.
Dựa vào chi tiết này, không bao lâu nữa, thân phận của Nguyễn Thư Dung liền sẽ bị Trần Vân Thanh phát hiện ra mà thôi.
Nên nhớ tại Mân Việt Quận Thành nơi đây Yêu Tông cường giả không nhiều, mà Yêu Tông cường giả nữ tử thì lại cực ít, không muốn nói là không có, trừ một người tại Mân Việt Học Viện bên kia là Nguyễn Thư Dung mà thôi.
"Chậc..! Vị Vân Thanh công tử này thật đúng là diễm phúc không cạn..!"
Phúc lão chậc lưỡi tấm tắc khen, hắn là không thể không bội phục Trần Vân Thanh tên này vận khí quá mức to lớn.
Nguyễn Thư Dung mười mấy năm trước tại Cổ Loa Thành có tiếng là Cổ Loa Đệ Nhất Mỹ nhân, có bao nhiêu thiên kiêu tuấn kiệt tại Cổ Loa Thành theo đuổi cô gái này, có thể nói người theo đuổi Nguyễn Thư Dung xếp hàng từ đầu thành đến cuối thành cũng không quá.
Trong đó hai người nổi bật nhất, cũng là xuất sắc nhất, có cơ hội chiếm được người đẹp nhiều hơn cả là Trần Thiên Tâm cùng Lạc Diệu Thiên.
Trần Thiên Tâm là cha của Trần Vân Thanh hiện tại thì phải, mười mấy năm trước Trần Thiên Tâm là đệ nhất thiên kiêu của Lạc Việt Vương Quốc, người kế thừa Trần gia, danh tiếng cực kỳ vang dội.
Nghe đâu Trần Thiên Tâm cũng là người mà Nguyễn Thư Dung thầm thương trộm nhớ.
Tuy nhiên kể từ sau khi đến Hoàng Sa Sơn Mạch thí luyện, Trần Thiên Tâm gặp được Ngu Tư Ân, liền đã không còn theo đuổi Nguyễn Thư Dung nữa.
Dư lại là Lạc Diệu Thiên, thanh thế của người này so với Trần Thiên Tâm là chỉ có hơn mà không có kém, y là Thái Tử của Lạc Việt Vương Quốc khi đó, người thừa kế Lạc Việt Vương Quốc sau này, cũng là Hoàng Đế hiện tại của Lạc Việt Vương Quốc.
Sau khi Trần Thiên Tâm rút lui, tất cả mọi người đều có chung nhận định là Nguyễn Thư Dung sẽ chọn Lạc Diệu Thiên làm chồng, thậm chí Hoàng Đế khi ấy cũng có ý định hạ chỉ ban hôn, thêm vào Nguyễn Gia tộc trưởng đối với ý nghĩ làm thông gia với hoàng tộc rất là có hảo cảm.
Thế nhưng mọi chuyện lại vượt ra khỏi mọi dự đoán của mọi người, Nguyễn Thư Dung không muốn lấy Lạc Diệu Thiên, nàng ta nói rất là rõ ràng, như Hoàng Đế hạ chỉ ban hôn, nàng ta liền tự sát cũng là sẽ không có đi vào Hoàng Cung.
Chuyện này làm chấn động kinh thành một thời, Nguyễn gia vì muốn có sự bàn giao với Hoàng Tộc, liền là trục xuất Nguyễn Thư Dung ra khỏi Nguyễn gia, đày xuống Mân Việt Quận Thành nơi đây làm một cái Viện Trường nho nhỏ, thấm thoắt cũng gần hai mươi năm rồi thì phải.
"Haiz..! Người này gây họa càng lúc càng lớn..!"
Trần Tú thở dài một tiếng.
Đây nào phải là phúc khí cái gì, là đại họa lâm đầu mới đúng.
Những người con gái mà Trần Vân Thanh quen đều không hề đơn giản, Lại Tinh Tinh kia hắn điều tra được cô ta là con gái của Lại Tinh Thần, cũng là hôn thê của Đai Hoàng Tử Lạc Diệu Văn, một khi tên đó mà phát hiện mình bị cắm sừng mà nói, Trần Vân Thanh không chết cũng tàn phế.
Họa Lạc Diệu Văn còn chưa có qua, hiện tại Trần Vân Thanh lại gây họa lớn hơn, ngay cả nữ nhân mà Hoàng Đế quan tâm nhất tên này cũng có thể lên được, không cần nghĩ hắn cũng biết một khi Hoàng Đế biết được tin tức này sẽ phẫn nộ như thế nào, chỉ sợ không chỉ Trần Vân Thanh, mà cả Trần gia trên đó cũng chịu họa lây.
Đây chỉ sợ cũng không phải là tai họa cuối cùng, hắn nhìn ra tên Trần Vân Thanh này quá phong lưu háo sắc, sau này không chừng gây ra đại họa gì còn lớn hơn thế này cũng nên.
Nghĩ đến phải tại phía sau chùi đít cho Trần Vân Thanh, Trần Tú hân đầu lại phình to ra.
Đôi khi hắn nghĩ đi theo một người như Trần Vân Thanh thật sự có phải là sự lựa chọn chính xác của mình hay không nữa đây, thật là nghi ngờ quá.
...
Mân Việt Học Viện.! Ba trăm lẻ hai biệt viện..!
"Sư tỷ..! Chị có giỏi thì ra tay giết tôi đi, nếu như không tôi nhất định sẽ không tha cho chị.!"
Định Thân Thủ Pháp tại thân, Dương Tư Tư là không thể nào tiếp tục ra tay với lại Lăng Tĩnh Y nữa, nhưng là chỉ cần có cơ hội, nàng nhất định sẽ liều mạng với cô ta.
Như ai tại trong hoàn cảnh của nàng, bị người mình tin tưởng nhất lừa gạt cùng bán đứng, cũng liền sẽ có phản ứng như vậy. Dương Tư Tư nàng tin tưởng vào Lăng Tĩnh Y biết bao nhiêu, thật lòng với cô ta biết bao nhiêu, những chuyện bí tân nhất cũng nói cả cho cô ta biết.
Thế nhưng đổi lại thì thế nào..?
Lăng Tĩnh Y ngay cả nam nhân của nàng cũng muốn cướp đi, nàng là không có tin tưởng, Lăng Tĩnh Y là không biết người đi vào nơi đây cùng cô ta thân mật là Trần Vân Thanh.
Thêm nữa những lời nói của cô ta sau này nàng tại bên ngoài cũng đã nghe rõ, đúng là vô sĩ hết chỗ nói, không thể tưởng tượng người con gái như Lăng Tĩnh Y lại là một người vô liêm sỉ như thế, nàng là đã nhận nhầm người rồi.
"Giết cô..? Nếu như ta muốn giết cô, cô đã chết từ đêm hôm qua rồi..!"
Lăng Tĩnh Y một bên thưởng trà, một bên cùng Dương Tư Tư trò chuyện, một bộ an nhiên tự tại, không hề vì chuyện Dương Tư Tư phát hiện ra mình cùng Trần Vân Thanh có quan hệ trước đây mà nóng nảy chút nào cả.
Lăng Tĩnh Y nàng trong nội tâm nghĩ, như giết Dương Tư Tư mà làm cho Trần Vân Thanh quay lại chỉ yêu có một mình nàng, nàng cũng liền không do dự xuống tay.
Không chỉ một mình Dương Tư Tư, mà cả Lại Tinh Tinh, Ngô Tiểu Diễm nàng điều muốn giết hết. Thế nhưng nàng không thể.
Trần Vân Thanh là một người trọng tình nghĩa, như đem những người con gái mà y yêu thích giết đi, không những không làm cho y đến bên cạnh nàng, còn đẩy y rời xa hơn, có khi trở mặt thành thù, ra tay giết đi nàng cũng khó có khả năng.
Nàng là một người con gái rất thông minh, sẽ không có đi làm như vậy.
...
"Xem ra tạm thời không thể trở vào bên trong được rồi..!"
Đứng tại bên ngoài biệt viện, cảm nhận bên trong tràn đầy mùi thuốc súng, Trần Vân Thanh thân hình khẽ run lên một cái.
Bên trong tình hình căng thẳng như thế, như hắn đi vào, bảo đảm bao nhiêu hỏa lực sẽ tập trung cả vào hắn.
Khủng bố như vậy tràng cảnh, ứng phó không tốt sẽ tan xương nát thịt như chơi, hắn là không có ngu gì làm như vậy.
Trước mắt tạm thời lánh đi mũi nhọn, chờ đợi tình hình ổn định hơn hân liền quay lại, bây giờ đi vào là không thể nào giải quyết được cái gì.
...
"Sư tỷ..! Chị làm sao đi làm những chuyện như vậy, ngoài kia có bao nhiêu nam nhân tốt muốn cùng tỷ yêu đương, những người đó tốt hơn Vân Thanh đại ca của tôi rất nhiều lần, chị hãy buông tha cho Vân Thanh đại ca của tôi có được hay không..?"
Cứng rắn với lại Lăng Tĩnh Y hiện tại là không thể nào được, Dương Tư Tư chỉ có thể đem nộ khí của bản thân đè ép xuống tận đáy lòng, dùng giọng thương lượng lên tiếng.
Không thương lượng cũng không được, người ta là Yêu Sư cường giả, nàng hiện tại chỉ là Yêu Sĩ lục trọng, hai bên cách biệt có chút xa.
Muốn tìm Lăng Tĩnh Y tính sổ, chí ít cũng phải để cho nàng đột phá Yêu Sư cái đã.
"Hừ..!"
Lăng Tĩnh Y hừ lạnh một tiếng, ánh mắt hiện lên một tia nộ khí.
Nha đầu này nói nàng có nhiều nam nhân đi theo, ý lóng bên trong không phải chửi nàng như danh kỹ qua lại với nhiều nam nhân khác hay là sao..?
Dù nàng bản thân hoàn toàn trong sạch, nhưng nếu những lời này rơi vào trong tai của Trần Vân Thanh, y không khỏi sẽ có suy nghĩ khác, làm nàng khó chịu trong lòng.
"Sư muội..! Ta cho em một trăm tỷ Trung Phẩm Linh Thạch, Lục Giai Yêu Quyết tu luyện công pháp, giúp em đi đến Nam Hoang Chi Địa này đỉnh phong..! Chỉ cần em rời xa Vân Thanh ca ca là được rồi, em thấy như thế nào..?"
Lăng Tĩnh Y không có nỗi giận phát tác với lại Dương Tư Tư làm cái gì, nàng là lấy lui làm tiến, đưa thật nhiều tài nguyên đi ra để dụ dỗ Dương Tư Tư.
Đây là những thứ mà hàng tỷ tu luyện giả của Nam Hoang Chi Địa khát cầu, có những thứ này, như tận dụng tốt, Dương Tư Tư hoàn toàn có thể đi đến đỉnh cao nhân sinh, cái giá bỏ ra cũng là quá nhỏ mà thôi, nàng tin tưởng sẽ khó có người nào khước từ được yêu cầu hấp dẫn này của nàng.
"Sư muội.!. Em hãy suy nghỉ cho kỹ nha, nếu mà em đứng tại đỉnh cao của Nam Hoang Chi Địa nơi đây, muốn bao nhiêu anh kiệt tài giỏi hơn Trần Vân Thanh quỳ gối dưới chân của em vẫn có thể được, không cần nhất thời cố chấp bỏ qua cơ hội tốt như vậy..!"
Đao trong tay trảm đạo, diệt sinh, xé mở chân trời.
Kiếm trong tay bát phương vân động, hỏi thiên hạ quần hùng ai dám tranh phong!
Chỉ có tại