Yêu Thần Lục

Chương 635: Không Đơn Giản




"Sư muội.!. Em hãy suy nghỉ cho kỹ nha, nếu mà em đứng tại đỉnh cao của Nam Hoang Chi Địa nơi đây, muốn bao nhiêu anh kiệt tài giỏi hơn Trần Vân Thanh quỳ gối dưới chân của em vẫn có thể được, không cần nhất thời cố chấp bỏ qua cơ hội tốt như vậy..!"

Phải cám dỗ Dương Tư Tư thôi, nha đầu này nhìn qua cũng không phải dạng hiền lành gì, mình đưa ra những điều kiện bình thường, chắc chắn là sẽ không đã động đựng được cô ta từ bỏ Trần Vân Thanh rồi.

"Sư tỷ..! Chị hãy để dành những thứ đó tự mình tiêu xài đi..!"

Không hề có một chút do dự nào, Dương Tư Tư lập tức lên tiếng từ chối đề nghị hấp dẫn kia của Lăng Tĩnh Y.

Trở thành Nam Hoang Chi Địa bá chủ, cũng là một cám giỗ không hề nhỏ đó.

Nhưng đến trên đỉnh cao rồi không có cùng người mình yêu bên cạnh thì được cái lợi ích gì đâu.

Nói nữa nàng quyết tâm đi trên con đường tu luyện này cũng chỉ muốn đi theo bước chân của Trần Vân Thanh, mất đi y rồi nàng cũng chẳng còn tâm trạng đâu mà tu luyện nữa.

Còn người tài giỏi hơn Trần Vân Thanh trong lời nói của Lăng Tĩnh Y, đúng thật sẽ có, khi nàng tại bá chủ Nam Hoang, không người nam nhân nào có thể phản kháng nàng, với tư sắc của nàng, cũng không có người nào ngu ngốc đi từ chối.

Thế nhưng trong lòng nàng Vân Thanh đại ca là duy nhất, là độc nhất vô nhị mà nàng yêu mến, bằng bất kỳ giá nào, nàng cũng sẽ không có rời khỏi Vân Thanh đại ca đâu.

'Cứng đầu như vậy sao..?' Lăng Tĩnh Y nhíu mày.

Điều kiện nàng đưa ra tốt như thế nào kia, cô gái này vẫn là không một chút suy nghĩ từ chối, xem ra cô ta yêu thích Trần Vân Thanh là vượt qua những gì nàng hiểu biết được, muốn dùng lợi ích để cô ta bỏ đi cũng khó khăn đây.

"Sư tỷ.! Như bây giờ em cho chị gấp đôi tài nguyên chị vừa nói ra, chị có thể rời bỏ Vân Thanh đại ca của em hay không..?"

Dương Tư Tư ánh mắt hơi đảo một chút, mỉm cười lên tiếng hỏi Lăng Tĩnh Y, đây là chiêu thức gậy ông đập lưng ông, nàng cũng muốn xem Lăng Tĩnh Y là sẽ lựa chọn như có thế nào.

"Gấp..! Gấp đôi?"

Trung Phẩm Linh Thạch cùng Lục Giai Công Pháp đó nha.

Lăng Tĩnh Y ngạc nhiên chăm chú nhìn lại Dương Tư Tư một cái, thân phận của Dương Tư Tư nàng đã điều tra qua, chỉ là một thôn nữ tại một vùng xó xỉnh Dương Gia Trấn, làm sao lại có thể có được số lượng tài nguyên lớn như vậy đưa cho nàng được kia chứ?

"Không thể..! Dù có trả cho ta bất kỳ giá nào, Lăng Tĩnh Y ta cũng sẽ không từ bỏ Vân Thanh ca ca..!"

Nàng cũng muốn giả vờ đồng ý xem cô ta sẽ làm như thế nào, nhưng nghĩ lại chuyện này không được, liên quan đến Trần Vân Thanh một chuyện, không thể đem ra đùa giỡn.

Không may một khi Dương Tư Tư thật sự có số lượng tài nguyên kia giao ra cho nàng, vậy hậu quả nghiêm trọng không thể tưởng tượng được.

Nàng không tin cô ta sẽ có số lượng tài nguyên kia, tuy nhiên cẩn thận vẫn hơn, cẩn thận có thể đi được vạn năm thuyền.

Nói nữa trên thế gian này không có chuyện gì là không thể nào xảy ra được.

"Sư tỷ! Như vậy đi! Gấp ba! Gấp ba có được không!"

Dương Tư Tư đôi mắt như hồ ly dụ dỗ con mồi.

"Không được!"

"Muội cho tỷ thêm một quyển Thất Giai Yêu Quyết nữa!"

Hừ! Cũng nên cho nha đầu này hiểu cảm giác lấy tiền đè người là thế nào đi chứ.

Nàng cũng muốn dạy cho cô ta biết, những gì mình không muốn cũng đừng có ép người khác làm.

"Sư muội! Muội bỏ ý định đó đi! Dù muội ra giá bao nhiêu ta cũng sẽ không từ bỏ!"

Cái quái gì thế này, mình vốn đang chiếm thế thượng phong, sao nói một hồi lại rơi xuống hạ phong thế này.

"Sư muội..! Em nghĩ lại xem, Vân Thanh anh ấy quá hoa tâm, lại háo sắc, bên cạnh chắc chắn sẽ có nhiều cô gái tại bên cạnh, em lại ghen tuông lớn như vậy, chị nghĩ em sẽ không thể nào chấp nhận được đâu!"

Không được! Mình phải chiếm lại thế chủ động, không để cho nha đầu này lấn lướt mãi.

"Bây giờ em nghĩ lại, rời bỏ Vân Thanh ca ca vẫn còn kịp, mất công sau này sẽ làm cho Vân Thanh ca ca khó xử.!"

Thua keo này, ta bày keo khác, như tài nguyên lợi ích con đường này không thể nào đi thông, liền tìm một con đường khác để đi.

Nàng nhìn ra được Dương Tư Tư tuy yêu thích Trần Vân Thanh, nhưng tính chiếm hữu của cô ta cũng quá lớn, khó thể nào dung hợp được nhiều người khác cùng chia sẽ Trần Vân Thanh với mình, đây là cơ hội tốt để cho nàng ra tay.

"Sư muội..! Em yên tâm, nếu em từ bỏ Vân Thanh đại ca, những cam kết trước đây về tài nguyên công pháp mà chị hứa cho em, vẫn liền không có thay đổi..!"

"Còn cho em một quyển Bát Giai Yêu Quyết!"

Lăng Tĩnh Y là muốn đánh sập đi tuyến phòng ngự của Dương Tư Tư, nhắc lại hứa hẹn trước đây mà nàng từng hứa, trong lòng của nàng, chỉ cần Dương Tư Tư chịu từ bỏ, gấp đôi tài nguyên hứa hẹn nàng cũng có thể đưa cho Dương Tư Tư mà.

"Sư tỷ..! Chị không có ghen tuông khi nhìn thấy Vân Thanh đại ca bên cô gái khác..? Chị đồng ý chia sẽ Vân Thanh đại ca với lại người con gái khác sao..?"

Dương Tư Tư nhìn chằm chằm vào Lăng Tĩnh Y, lên tiếng hỏi liền hai câu hỏi.

Thanh mai trúc mã, từ nhỏ còn có hôn ước, chỉ chút nữa thôi hai người đã trở thành vợ chồng rồi.

Những năm qua Lăng Tĩnh Y dù ở tại Mân Việt Học Viện nơi này nhưng vẫn chưa hề buông bỏ qua Trần Vân Thanh, những cái này là Lăng Tĩnh Y không lâu trước đây nói cho nàng biết.

Theo như nàng nghĩ, Lăng Tĩnh Y yêu Trần Vân Thanh không kém gì nàng cả, tính độc chiếm cũng không hề thấp, nàng không tin Lăng Tĩnh Y lòng dạ rộng lượng, chấp nhận người con gái khác cùng chia sẽ Trần Vân Thanh với mình.

"Ta..! Đương nhiên sẽ không có ghen tuông..!"

Lăng Tĩnh Y cố tránh qua ánh mắt soi mói của Dương Tư Tư, trái với lại lòng của mình lên tiếng.

Đại công chúa của Viễn Cổ gia tộc như nàng, làm sao có thể chấp nhận cùng nữ nhân khác chung chồng cho được.

Nàng chỉ muốn người mà mình yêu thích, chỉ có thuộc về một mình nàng, cũng chỉ yêu thích nàng mà thôi.

Chỉ là tình cảnh hiện tại tạm thời không thể làm gì khác, trước tiên nàng sẽ phải tỏ ra rộng lượng một chút, chiếm lấy sự yêu thích của Trần Vân Thanh, kéo trái tim của y về lại với mình.

Theo sau liền dùng những thủ đoạn khác, tiễn đưa từng người một rời khỏi Trần Vân Thanh thì hay hơn, đây là những dự tính trong lòng của nàng, nàng nhất định sẽ thực hiện được.

"Sư tỷ..! Nếu mà chị đã rộng lượng như vậy, làm sư muội như em sao có thể lòng dạ hẹp hòi được..!"

Khẩu phật tâm xà, Lăng Tĩnh Y nghĩ một đằng nói một nẻo, làm sao có thể qua mắt được Dương Tư Tư nàng được.

Tuy nhiên hoàn cảnh hiện tại của nàng cùng Lăng Tĩnh Y cũng là tương tự nhau, đều là phải chiếm lấy trái tim của Trần Vân Thanh trước, sau đó liền nghĩ cách loại bỏ đối thủ của mình sau.

Hơn nữa theo nàng biết, mặc kệ là nàng hay là Lăng Tĩnh Y, đều là người đến sau, muốn nói người được lòng của Trần Vân Thanh nhất phải là Ngô Tiểu Diễm cô gái kia kìa, đây mới là đối thủ lớn nhất của nàng, mà không phải là Lăng Tĩnh Y này đâu.

"Được..! Vậy chúng ta hãy chờ xem đi.!"

Lăng Tĩnh Y phất tay lên một cái, đem Định Thân Pháp trên người của Dương Tư Tư hóa giải, trận chiến của hai người bọn họ xem như tạm thời kết thúc tại đây, không người nào có thể làm gì được đối phương.

Cả hai đều có tâm tư riêng, người nào thắng lợi sai cùng, vậy thì phải xem vào bản lĩnh cũng như là thủ đoạn của người đó rồi.

"Tĩnh Y Sư Tỷ..! Đừng trách người sư muội này lên tiếng cảnh báo chị..! Nếu không có chuyện gì đặt biệt quan trọng, không nên đến nơi này tìm Vân Thanh đại ca nữa..!"

"Nếu mà vì chị hại Vân Thanh đại ca bị nhiều người thù hằn phiền toái, tôi sẽ không bỏ qua cho chị đâu..!"

Dương Tư Tư nhìn Lăng Tĩnh Y chuẩn bị rời khỏi nơi này, liền là lên tiếng cảnh cáo nhẹ nhàng một câu.

"Chuyện này ta tự biết cân nhắc, không cần em phải lên tiếng nhắc nhở..!"

Lăng Tĩnh Y dừng lại bước chân một chút.

Thật sự lời cảnh báo của Dương Tư Tư vừa rồi cũng đánh tỉnh táo nàng một chút. Nhìn ra toàn bộ Mân Việt Học Viện nơi đây, người theo đuổi nàng là quá đông, nếu mà bọn họ biết quan hệ giữa nàng cùng Trần Vân Thanh.

Khi đó Trần Vân Thanh thật sự sẽ phải gặp quá nhiều phiền phức, có thể nguy hiểm đến tính mạng nữa, nên là chuyện này vẫn là cẩn thận một chút, nghĩ cách vẹn toàn một chút thì tốt hơn.

...

Số hai trăm tám mươi biệt viện..!

"Rầm..! Rầm..! Phốc..!"

"A.....".

"Trần Vân Thanh..! Dừng tay, lập tức dừng tay lại..! Anh muốn điểm cống hiến, tôi lập tức chuyển cho anh..!"

Phương Thập Cửu tê tâm liệt phế gào lên, muốn Trần Vân Thanh dừng tay, hắn là không thể chịu đựng được nữa.

Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.