Trên bầu trời hai tên thần bí cường giả chiến đấu nghe thì lâu nhưng thực tế diễn ra cực nhanh, chỉ trong vòng mấy chục cái hô hấp mà thôi.
Bất quá bọn hắn chiến đấu cảnh tượng lại để cho người ta cực độ rung động.
Dưới mặt đất, còn có thể trụ vững Ngô Giang, Trần Huyền Cơ, Trương Diêu, Dương Chiếu Nhi mấy người lúc này từng cái sắc mặt trắng bệch, tinh thần vẫn chưa từ hoảng hốt hồi phục lại.
Bất quá đây không chỉ riêng là chiến đấu cảnh tượng ảnh hưởng rung động, mà còn bởi vì trước hắn bọn hắn không xa mấy chục mét khoảng cách, mặt đất không biết từ lúc nào xuất hiện một đạo khe rãnh dài mấy trăm mét, sâu không thấy đáy khủng bố.
-” Đây là cỡ nào lực lượng, bọn hắn còn là người sao? “
Thật lâu đi qua, Trần Huyền Cơ mấy người rốt cuộc mới từ thật sâu rung động lấy lại tinh thần.
Bọn hắn đưa mắt nhìn nhau, toàn bộ đều từ đối phương trong mắt thấy được nghi hoặc cùng sợ hãi, xong nhiều hơn hết chính là hưng phấn.
-” Ực! Bọn hắn là người, bất quá cảnh giới đã đạt tới cấp độ cực cao. “
Cúi mặt nhìn xem mặt đất khe rãnh, lại đưa mắt nhìn xem bầu trời, Ngô Giang thật lâu mới thả ra được lời nói.
Sở dĩ Ngô giang có thể khẳng định như vậy là bởi vì thông qua cảm nhận khí tức, hai người này mặc dù có thể biến hóa giống như yêu quỷ, thực lực khủng bố nhưng khí tức tỏa ra lại cùng yêu quỷ cực kỳ khác biệt, không mang cho người ta loại cảm giác chán ghét đến từ sâu trong linh hồn.
Mà Trần Huyền Cơ giờ phút này cũng lầm vào trầm tư suy nghĩ, hai người kia lời nói để hắn khắc sâu trong lòng,
Bích Thủy Thành!
Theo như người trung niên gọi là Kỳ Sơn kia nói, cả hai đều đến từ Bích Thủy Thành, mà đối với Bích Thủy Thành danh tự này Trần Huyền Cơ cũng không còn xa lạ.
Hiện tại, vốn mơ mơ hồ hồ Bích Thủy Thành đã càng thêm hiện rõ trong đầu Trần Huyền Cơ, chỉ một cụm từ " cường đại ".
Chỉ riêng hai người kia biểu hiện ra lực lượng đã để hắn run sợ không thôi, không chỉ có thể phi hành, chiêu chiêu đánh ra đều mang theo phần thiên đoạn hải uy năng, so sánh với Luyện Huyết cảnh yêu võ giả mà nói quả thực mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Đứng tại trước mặt khủng bố như vậy tồn tại, Trần Huyền Cơ cảm giác bản thân sâu kiến cũng không bằng.
Két!
Hai tay siết chặt nắm đấm, Trần Huyền Cơ vẻ ngoài không biểu lộ chút nào cảm xúc nhưng trong lòng lại hưng phấn không thôi, bởi hắn thấy được lực lượng bản thân muốn theo đuổi, không còn mơ mơ hồ hồ, tương lai hắn nhất định cũng có thể bay lượn cửu thiên, chân đạp thiên địa.
-” Được rồi, tất cả đừng thất thần nữa, nhanh đi xem những người khác có b·ị t·hương hay không. “ Ngô Giang hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh nói.
Nghe vậy Trần Huyền Cơ đám người lập tức lục đục đi tìm những người khác, may mắn không ai b·ị t·hương, chỉ đơn thuần bị phong bạo thổi ngã mà thôi.
Đợi ổn định lại, đám người cũng không dám lưu lại nguyên địa quá lâu, đi đường tốc độ càng thêm nhanh chóng.
Lại đi khoảng gần một giờ, đám người rốt cuộc về tới Bình An Thôn.
Lúc này thời gian đã vào buổi trưa, trên tường gỗ, bên ngoài cổng ra vào tuần vệ binh vẫn như cũ nghiêm nghị đứng gác, không có chút nào lơ đễnh.
Tại Ngô Giang, Trần Huyền Cơ mười người tới gần thời điểm, trên chòi canh tuần vệ binh đã phát hiện, sau đó lên tiếng ra hiệu cho phía dưới gác cổng Thiết Ngưu cùng Mã Khưu, cả hai đưa mắt nhìn về được chỉ phương hướng, sắc mặt nhất thời lộ ra giật mình.
-” Đội hai cùng đội bốn đám người trở về. “
Thốt ra một câu sau đó, Mã Khưu lập tức lưu lại Thiết Ngưu thực hiện kiểm trắc công việc, bản thân thì nhanh chân chạy vào đem chuyện này báo cáo cho Lãnh Thiết.
Thiết Ngưu nhìn lấy cái này quen thuộc sáo lộ, khóe miệng tự chủ co giật.
Cái này tiện Mã, thật sự là biết tranh công.
Tròng lòng không nhịn được mắng chửi một tiếng, thế nhưng Thiết Ngưu ngoài mặt vẫn nghiêm túc cho Ngô Giang, Trần Huyền Cơ đám người thực hiện kiểm tra, một bước này thế nhưng cực kỳ quan trọng, nếu như có sơ sót thì hắn cái này tiểu tốt không có quả ngon để ăn.
Kiểm tra kỹ càng từng người xong, Thiết Ngưu trong lòng khẽ thả lòng, mười người đều hoàn toàn bình thường, không có yêu quỷ phụ thân hoặc g·iả m·ạo dấu hiệu.
Đến đây Thiết Ngưu mới mỉm cười, bỏ đi bộ mặt nghiêm túc khách sáo nói: -” Các vị vào trong đi, chuyến đi này vất vả rồi. “
Vừa nói hắn vừa liếc nhìn mấy người trên vai đầu kia bạch hổ, ánh mắt lóe lên tinh quang, đồng thời trong lòng không nhịn được thầm hô ‘ quá béo tốt rồi ‘.
Ngô Giang, Trần Huyền Cơ mấy người cũng đối với Thiết Ngưu cũng mỉm cười gật đầu xem như đáp lễ, sau đó chia ra, ai về đội đấy nghiêm chỉnh đi vào trong thôn.
Vừa đi vào đã thấy Hà Lạc, Lãnh Thiết đã đứng đợi từ lâu.
Biết đám người đều đã mệt mỏi, Hà Lạc ba người cũng không có quấy rầy lâu, chỉ là hỏi han vài câu sau đó để bọn hắn trở về nghỉ ngơi, riêng chỉ có Ngô Giang cùng Trương Diêu hai vị tiểu đội trưởng ở lại.
Cả hai lúc này bị kéo vào trong lều nghị sự, sau đó đem toàn bộ sự việc đã trải qua một mạch kể lại.
Một bên nghe, Hà Lạc hai người sắc mặt không ngừng biến hóa.
Bọn hắn không nghĩ đến U Linh Thử lại gian xảo như vậy, hơn nữa dẫn đầu còn là ba con nhị giai thủ lĩnh, may mắn bên mình người cũng không có tử thường, bằng không hắn thật sự lương tâm cắn rứt.
Bất quá kinh ngạc còn ở phía sau, khi nghe được Ngô Giang đám người trên đường về bắt gặp hai vị thần bí cường giả ở trên bầu trời chiến đấu tràng cảnh, Hà Lạc mấy người đưa mắt nhìn nhau, bên trong không dấu nổi vẻ kh·iếp sợ.
Phi hành, đây là cỡ nào cường đại năng lực.
Mặc dù không phải ngự không phi hành, nhưng có thể mọc cánh bay lượn, thấp nhất cũng chính là Hợp Thể cường giả, hơn nữa còn không phải vị nào Hợp Thể Cảnh cũng có thể làm được, bởi nó còn yêu cầu tinh hạch dung hợp đầy đủ đặc thù.
-" Ngươi nói hai người bọn họ một người gọi là Kỳ Sơn, một người là Huyết Ma lão đầu, hơn nữa còn hư hư thực thực đến từ Bích Thủy Thành? " Hà Lạc lúc này liếc nhìn Ngô Giang, Trương Diêu hai người hỏi.
Cả hai nghe vậy liền lập tức gật đầu, làm ra xác nhận.
Thấy vậy, Hà Lạc nhất thời rơi vào trầm tư, trong đầu hồi tưởng lại đã lâu trí nhớ.
Hắn thân phận chính là Bích Thủy Thành Trấn Yêu Ti một vị tầng chót thành viên, bởi khuyết thiếu tài nguyên cho nên mới nhận nhiệm vụ chạy tới đây trấn thủ.
Bất quá trước đó cũng đã từng ở trong Bích Thủy Thành lăn lộn một đoạn thời gian dài.
Không nói mọi sự đều biết, đều thông, nhưng một số cường giả trong thành Hà Lạc cũng là nghe qua, trùng hợp Kỳ sơn cùng Huyết Ma lão đầu hai cái danh tự này cũng có trong đó.
Trước tiên là Kỳ Sơn, người này Hà Lạc cũng may mắn gặp mặt một lần, bởi đây chính là Bích Thủy Thành nhân vật truyền kỳ, Trấn Yêu Ti phó bộ chủ, một thân thân thực lực cường hoành, hàng thật giá thật Hợp Thể cảnh cường giả.
Còn cái kia Huyết Ma lão đầu, Hà Lạc chưa gặp mặt nhưng cũng nghe qua tên, là một vị chân chính ma đầu.
Đối phương yêu kỹ liên quan đến huyết dịch, để lớn mạnh cảnh giới, vị này thế nhưng thường xuyên g·iết người Luyện Huyết, ngay cả yêu võ giả cũng khó tránh khỏi ma trảo.
Nhìn lại Ngô Giang, Trương Diêu đám người có thể lành lặn trở về đúng là một kỳ tích.
. . .
Về tới nhà gỗ, Trần Huyền Cơ lấy ra lương khô ăn tạm sau đó lập tức lên giường ngủ một giấc.
Đến chiều, Trần Huyền Cơ theo thói quen luyện tập đao pháp, mặc dù hắn hiện tại đã là Luyện Thể cảnh cực hạn nhưng tập luyện nhiều cũng không có chỗ xấu.
Đợi luyện tập cùng tắm rửa xong, Tôn Đằng tên kia thật vừa lúc chạy qua lôi kéo hắn rời đi, nói cái gì ấm áp tụ họp.
Hai người một mạch đi tới đội số hai doanh trại, lúc này giữa sân đã tụ tập rất nhiều người.
Trần Huyền Cơ đưa mắt đảo quanh liền thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc, Ngô Giang, Trương Diêu hai vị tiểu đội trưởng cũng thình lình ở đây, toàn bộ đều đang ngồi quây quanh đống lửa thảo luận nhiệt tình.
Mà ở đống lửa phía trên, to lớn bạch hổ thịt đã bị nướng đến vàng óng, mùi thơm nức mũi tỏa ra để người ta không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt.
Tôn Đằng lúc này kéo lấy Trần Huyền Cơ đi về phía Trần Tuyết cùng Nguyễn Kiệt bên cạnh ngồi xuống.
Bốn người bắt đầu trò chuyện, chủ yếu thảo luận về ngày hôm nay gặp phải sự tình.
Hai vị cường giả kia chiến đấu quả thực quá rung động, giơ tay nhấc chân đều có hủy thiên diệt địa uy thế, cùng trong truyền thuyết tiên nhân không khác là mấy.
Thế nhưng nói chuyện chỉ là phụ, chờ ăn mới là chính.
Đợi bạch hổ thịt chín sau đó, cái gì thần bí cao thủ, cái gì vô thượng lực lượng, tất cả đều bị ném ra sau đầu, toàn bộ tập trung vào ăn uống.
Xong ở đây đều là Luyện Thể cảnh yêu võ giả, sức ăn lớn, mấy trăm cân bạch hổ rất nhanh đã bị ăn hết sạch.
Trong đó Tôn Đằng cùng Nguyễn Kiệt hai tên kia còn ăn đến nỗi bụng trướng lên, đến đi đều đi không nổi, phải nhờ Trần Huyền Cơ mấy người dìu trở về.
Cứ như vậy đám người giải tán, riêng phần mình trở về nghỉ ngơi.
Tới sáng hôm sau, Trần Huyền Cơ đám người lại quay trở về tiếp tục làm thường ngày nhiệm vụ tuần tra.
Đến tối trở về, đội hai cùng đội bốn lại bị Lãnh Thiết triệu tập, tuy nhiên cũng không phải vì phó cái gì nhiệm vụ, mà cho bọn hắn phát thù lao sau việc cứu viện Thiết Ngưu thôn, mỗi người một bình Yêu Huyết Đan cùng năm viên hạ phẩm Tinh Nguyên, hiển nhiên Bình An Thôn trong vụ này cũng kiếm được không ít chỗ tốt.
Thời gian cứ như vậy ngày qua ngày bình thản trôi qua, một năm rất nhanh đã kết thúc.