Năm thứ ba sau khi thành thân với Vệ Cảnh, phản quân bắt giữ ta và quả phụ của đại huynh chàng, buộc chàng phải chọn một trong hai người.
Chàng không chút do dự chọn quả phụ và nói với ta rằng: “Nàng ấy đã hy sinh quá nhiều cho Vệ gia, ta không thể đối xử tệ với nàng ấy.”
Nhưng thật ra ta biết, chàng đã thầm yêu nàng ấy từ lâu.
Để bảo toàn danh dự của Vệ gia, chàng đã để lại cho ta một thanh đoản kiếm, chàng muốn ta tự kết liễu mình.