Nhưng sau khi nhìn thấy nhiều lần, thực sự là không đành lòng, lại không tiện bại lộ chính mình, Miêu Phi Bình chỉ có thể đưa tiền tài cho người khác, làm người ta mua vài món đồ ăn vặt đưa cho nàng.
Tiểu nha đầu ăn vô cùng vui vẻ.
Đến ban đêm thời điểm, tiểu nha đầu không có nơi ngủ, chỉ tùy ý tìm một ngõ nhỏ ở trong thành, cuộn mình qua đêm, mỗi lần đều là Miêu Phi Bình âm thầm ra tay thay nàng chống cự gió lạnh.
Nguyên bản Miêu Phi Bình coi là thời gian sẽ trôi qua bình thản như vậy, ai ngờ ngoài ý muốn lại xảy ra trong lúc lơ đãng.
Tiểu nha đầu thế mà bị người ta đoạt trống lúc lắc!
Nếu thứ này chỉ là một món đồ chơi trẻ con bình thường thì đương nhiên là sẽ không có người để ý, mấu chốt là vật liệu chế tác chiếc
trống lúc lắc này không phải vật phàm, chính là một đoạn Thương Lan Mộc trân quý.
Bởi vì làm đồ chơi cho dòng dõi của Thái Thượng, lúc trước vị trưởng lão Thất Tinh phường kia chế tác vật này cực kỳ dụng tâm, vừa vặn có một đoạn Thương Lan Mộc thích hợp trong tay, cho nên lấy ra chế tạo.
Thương Lan Mộc trân quý đến cực điểm, có thể dùng để luyện chế Đế bảo, ở toàn bộ thế giới Không Gian, thứ này rất hiếm có, có thể nói là có giá trị liên thành.
Mấy vị võ giả có tu vi không cao nhìn thấy chiếc trống lúc lắc trong tay tiểu nha đầu hình như là có chút bất phàm, cho nên ném ra một chút tiền tài, xem như nửa mua nửa đoạt, đem trống lúc lắc của tiểu nha đầu cướp đi.
Mấy võ giả này có tu vi không cao, chưa hẳn đã nhận ra Thương Lan Mộc, chỉ biết là chất liệu của chiếc trống lúc lắc này bất phàm, có thể có tác dụng lớn.
Mất trống lúc lắc, tiểu nha đầu có vẻ cực kỳ đau lòng, nước mắt đảo quanh trong mắt, muốn đem đồ chơi của mình cướp về, nhưng một tiểu nha đầu bảy, tám tuổi, sao có thể đuổi kịp mấy võ giả kia? Chỉ mới một chớp mắt, những người kia đã biến mấy không thấy tăm
hơi.
Tiểu nha đầu té lăn trên đất, dính đầy bụi đất, gào khóc, rất đáng thương.
Miêu Phi Bình nổi cơn giận dữ, đem những người kia chặn lại trong một ngõ nhỏ, ra sức đánh một trận, đoạt lại trống lúc lắc, sau đó hắn tìm được tiểu nha đầu đang yên lặng thương tâm rơi lệ ở một chỗ không người, lặng lẽ đem trống lúc lắc trả lại cho nàng.
Thấy tiểu nha đầu lại hiện lên nét mặt tươi cười, Miêu Phi Bình mới thở phào nhẹ nhõm.
Hắn vốn coi là việc này liền dừng ở đây, ai ngờ lại chỉ là mới bắt đầu, chỉ vì trong mấy võ giả bị hắn ra sức đánh kia, lại có một người là dòng dõi của phó cung chủ Tử Hoàng cung, dòng dõi phó cung chủ bị người ta đánh trong Tử Hoàng thành, chuyện nào sao có thể để yên?
Đông đảo võ giả Tử Hoàng cung trắng trợn tìm kiếm tung tích kẻ đánh người ở trong thành, rất nhanh đã tìm được Miêu Phi Bình, giữa hai bên tự nhiên lại là nổ ra một trận xung đột, nhưng Miêu Phi Bình là cường giả Đế Tôn tam trọng, những hạng người tôm cá này sao có thể chống lại, không thiếu được lại bị giáo huấn một trận.
Tin tức truyền về, cao tầng Tử Hoàng cung tức giận, cao thủ ra hết,
toàn bộ Tử Hoàng thành lập tức phun trào sóng ngầm.
Sau khi ăn xong mấy lần thua thiệt, Tử Hoàng cung rốt cục biết được thân phận của kẻ nháo sự, đúng là Miêu Phi Bình của Thất Tinh phường!
Chuyện này khiến Tử Hoàng cung giật mình không nhỏ, phải biết bây giờ trên đại lục Không Gian, Thất Tinh phường thế nhưng là tông môn cường đại nhất, trong phường có số lượng cường giả Đế Tôn cảnh nhiều nhất, hớn nữa còn có một vị Thái Thượng trưởng lão như Thần Long thấy đầu mà không thấy đuôi.
Nghe nói thực lực của vị Thái Thượng trưởng lão kia, đã siêu việt Đế Tôn cảnh, cụ thể là tu vi gì, thì không người nào biết được.
Mặc dù Tử Hoàng cung và Thất Tinh phường có chút gặp nhau, nhưng bởi vì khoảng cách quá xa, giữa lẫn nhau thật sự là không có giao tình quá lớn. Chỉ là Miêu Phi Bình là trưởng lão Đế Tôn tam trọng, thế mà bỗng nhiên lặng yên không một tiếng động đi vào Tử Hoàng thành, đối với rất nhiều đệ tử Tử Hoàng cung xuất thủ, cao tầng Tử Hoàng cung rất là không hiểu.
Vị phó cung chủ Tử Hoàng cung kia tự mình ra mặt tìm Miêu Phi Bình, thám thính ngọn nguồn, thế mới biết, nguyên lai là dòng dõi nhà mình đối với một tiểu nha đầu phàm nhân ép mua ép bán, đoạt
đi đồ chơi của người ta, dẫn đến Miêu Phi Bình xuất thủ.
Vị phó cung chủ kia rất là nổi nóng, tuy rằng hắn quản giáo không nghiêm, nhưng bây giờ bởi vì chuyện này mà rất nhiều đệ tử Tử Hoàng cung đều bị đánh bị thương, vô luận như thế nào hắn cũng muốn Miêu Phi Bình cho bọn hắn một câu bàn giao, nếu không thì coi như là Tử Hoàng cung mất hết mặt mũi.
Miêu Phi Bình sao có thể sẽ cho bọn hắn bàn giao? Dòng dõi của Thái Thượng bị bắt nạt, hắn không trực tiếp giết những người kia đã là thủ hạ lưu tình, không cần bàn giao cái gì cả?
Hai người chưa nói xong, trong ngôn ngữ cũng đã có lửa giận, kết quả là bọn hắn ra tay đánh nhau.
Phó cung chủ Tử Hoàng cung bại hoàn toàn! Thậm chí vì vậy mà bị thương, chật vật thoát đi Tử Hoàng thành.
Các đệ tử bị đánh bị thương, đều là việc nhỏ, bây giờ mà ngay cả phó cung chủ đều bị đánh bị thương, Tử Hoàng cung sao có thể nhịn? Bọn hắn lập tức xuất động mấy vị Đế Tôn cảnh, muốn tìm Miêu Phi Bình đòi lại mặt mũi.
Tin tức rất nhanh đã truyền về Thất Tinh phường, biết được Miêu Phi Bình xảy ra chuyện ởTử Hoàng thành, Thất Tinh phường không dám thất lễ, do Thượng Quan Tích tự mình ra mặt, mang theo mấy
vị trưởng lão Đế Tôn cảnh tiến đến trợ giúp.
Lúc bọn người Thượng Quan Tích chạy đến, Miêu Phi Bình đã cùng mấy vị Đế Tôn của Tử Hoàng cung đã giao thủ mấy lần, nguyên bản Tử Hoàng cung coi là Miêu Phi Bình lẻ loi một mình, tuy rằng hắn là Đế Tôn tam trọng nhưng cu ̃ng là một bàn tay vỗ không nên tiếng,
nhưng sau mấy lần giao thủ, bọn hắn mới phát hiện, cảnh giới Đế Tôn tam trọng của Miêu Phi Bình cùng cảnh giới mà bọn hắn nhận biết có chút không giống nhau lắm.
Thực lực của hắn đã siêu việt phạm trù Đế Tôn cảnh, dù cho là lấy một địch nhiều, mỗi lần hắn đều không rơi vào thế hạ phong, sau mấy lần giao phong, Tử Hoàng cung đều không thể làm gì được hắn.
Sau khi bọn người Thượng Quan Tích đến đây trợ giúp, Tử Hoàng cung lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mà nghe nói Thượng Quan Tích đều lộ diện, cung chủ Tử Hoàng cung cũng ngồi không yên, mặc kệ nói thế nào, thanh danh đại tông môn đệ nhất của thế giới Không Gian bày ở đó, Tử Hoàng cung không dám khinh thị.
Cung chủ Tử Hoàng cung ra mặt tiếp đãi Thượng Quan Tích, hai bên trao đổi hồi lâu, mặt ngoài rất ôn hoà nhã nhặn. Tử Hoàng cung không có yêu cầu khác, chỉ muốn Miêu Phi Bình ra mặt nói xin lỗi,
việc này cứ bỏ qua như vậy, sau khi kiến thức được thực lực của Miêu Phi Bình, Tử Hoàng cung ý thức Đế Tôn cảnh của Thất Tinh phường không thể dùng lẽ thường để suy đoán, một mình Miêu Phi Bình đã khiến bọn hắn sứt đầu mẻ trán, bây giờ bọn người Thượng Quan Tích chạy tới, thật đánh nhau, Tử Hoàng cung sợ là phải ăn thiệt thòi.
Chớ đừng nói chi là, người ta còn có một vị Thái Thượng trưởng lão như Thần Long thấy đầu mà không thấy đuôi.
Theo Tử Hoàng cung, nhiều đệ tử bị đánh bị thương như vậy, chỉ cần một câu xin lỗi, đã là rất nhượng bộ.
Nhưng Thượng Quan Tích không đáp ứng, chỉ nói là muốn tìm Miêu Phi Bình hỏi rõ ngọn nguồn, Tử Hoàng cung đều đồng ý.
Sau đó Thượng Quan Tích tìm được Miêu Phi Bình, hỏi rõ hết thảy.
Việc đã đến nước này, Miêu Phi Bình cũng chỉ có thể đem việc chính mình nhận được mật chỉ của Thái Thượng nói ra, biết được việc này đúng là bởi vì dòng dõi của Thái Thượng mà lên, Thượng Quan Tích rất kinh ngạc.
Nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy tiểu nha đầu kia và chiếc trống lúc lắc trong tay nàng, Thượng Quan Tích rốt cục có thể xác định, tiểu nha đầu này quả nhiên chính là dòng dõi của Thái Thượng.
Lúc này, hắn rất tức giận!
Đệ tử của Tử Hoàng cung thế mà dám bắt nạt dòng dõi của Thái Thượng? Bọn hắn sao có thể chịu nổi sao?
Nếu thật chỉ là một chút xung đột bình thường, để Miêu Phi Bình ra mặt nói xin lỗi cũng không có gì, bởi vì mặc kệ nguyên nhân gây ra là vì sao, Miêu Phi Bình xác thực là đả thương không ít đệ tử của người ta, hắn là cường giả Đế Tôn tam trọng, lấy lớn hiếp nhỏ, nói ra cũng
không dễ nghe, nhưng mấu chốt là việc này đã liên lụy đến Thái Thượng, sao có thể nhượng bộ?
Thượng Quan Tích lại tìm được cung chủ Tử Hoàng cung lần nữa, nói thẳng, xin lỗi là không có khả năng, nếu Tử Hoàng cung còn dám bởi vì chuyện này mà dây dưa không ngớt, Thất Tinh phường sẽ không tiếc bất cứ giá nào giữ gìn uy nghiêm của tông môn.
Tử Hoàng cung trợn tròn mắt, không nghĩ tới bọn hắn thế mà chờ đến câu trả lời này.
Tất cả trưởng lão đều cảm thấy lòng dạ khó bình, kêu gào muốn cho Thất Tinh phường một chút màu sắc nhìn xem, nhưng cung chủ Tử Hoàng cung lại do dự.
Mấy ngày sau, rất nhiều võ giả Thất Tinh phường khẩn cấp đi tới Tử Hoàng thành, nhìn quy mô kia, hầu như có thể nói Thất Tinh
phường đã dốc hết vốn liếng, từ trưởng lão Đế Tôn cảnh, cho tới một chút đệ tử mới tu hành không lâu, tất cả đều chạy tới.
Có thể nói nếu như lúc này có người đi tiến đánh Thất Tinh phường, thì nhất định có thể không cần tốn nhiều sức mà vẫn thành công.
Tử Hoàng cung không nghĩ tới thái độ của Thất Tinh phường thế mà cường ngạnh như vậy, tất cả lục lượng co ́thể chiến đấu đều bị toàn bộ lôi ra, đây là sự thực muốn nhấc lên chiến tranh giữa hai đại tông môn sao?
Từ lúc nhân loại di chuyển đến thế giới Không Gian đến bây giờ, chưa từng phát sinh qua chuyện như vậy.
Cử động dị thường của Thất Tinh phường cũng hấp dẫn sự chú ý của tất cả tông môn ở thế giới Không Gian.
Mãi cho tới giờ khắc này, bọn hắn mới tính chân chính thấy được nội tình khủng bố của Thất Tinh phường.
Tông môn này thế mà có được vài chục vị cường giả Đế Tôn cảnh! Tuy rằng, những năm gần đây, các nhà các phái đều xuất hiện một chút Đế Tôn cảnh mới tấn thăng, nhưng số lượng đều không phải là quá nhiều, Tử Hoàng cung chỉ có tổng cộng hơn mười vị mà thôi.
Người ta lại có mười mấy vị!
Trước kia đều chỉ đồn đãi, Thất Tinh phường là tông môn cường đại
nhất, nhưng bây giờ, mọi người rốt cục có cảm thụ trực quan về tông môn cường đại nhất này, ai cũng không biết tại sao Thất Tinh phường lại có nhiều Đế Tôn cảnh như vậy.
Bây giờ, nếu đánh nhau, Tử Hoàng cung tất nhiên là không phải đối thủ.
Cho nên sau khi Thất Tinh phường dốc hết toàn bộ lực lượng , các trưởng lão Tử Hoàng cung đang kêu gào lập tức đều trở nên câm như hến. Cũng may, sau khi đệ tử Thất Tinh phường tiến vào chiếm giữ Tử Hoàng cung , Thất Tinh Phường không có quá nhiều cử động gây hấn, bọn hắn hình như là chỉ an tĩnh đợi tại trong từng nhà khách sạn, phân bố ở các nơi trong thành trì.
Cung chủ Tử Hoàng cung lại tìm tới Thượng Quan Tích một lần nữa, giọng điệu không còn cường ngạnh như lần trước, miễn cưỡng vui cười lấy lòng, vị phó cung chủ kia càng là tự mình ra mặt tạ lỗi.
Thượng Quan Tích cam chịu, nói rõ chỉ cần Tử Hoàng cung không chủ động gây sự, đệ tử Thất Tinh phường tuyệt đối sẽ không gây sự ở Tử Hoàng thành.
Cam đoan này khiến cung chủ Tử Hoàng cung thở phào một hơi.
Nhưng mà nhiều đệ tử Thất Tinh phường như vậy chạy đến Tử Hoàng thành đến cũng là không phải chuyện tốt, hắn nói bóng nói
gió một trận, muốn hỏi Thượng Quan Tích rốt cuộc là muốn làm gì, khi nào đệ tử Thất Tinh phường có thể rút lui.
Thượng Quan Tích trầm mặc một trận rồi cho ra đáp án: "Lúc nào rút lui thì ta cũng nói không chừng, về phần muốn làm gì thì ngươi cũng không cần hỏi nhiều, ngươi cứ coi như đệ tử Thất Tinh phường đến nhập thế lịch luyện, lúc nên đi thì tự nhiên sẽ đi."
Cung chủ Tử Hoàng cung hoàn toàn không còn gì để nói.
Không chiếm được trả lời chính xác chắc chắn của Thượng Quan Tích, hắn đem lần này nói chuyện này thuật lại cho tất cả trưởng lão Tử Hoàng cung, có trưởng lão tức giận nói: " Thượng Quan Tích là phường chủ Thất Tinh phường, hắn hiệu lệnh, trong Thất Tinh phường có ai dám không tuân theo, lại còn nói không biết lúc nào rút lui, đây rõ ràng là phải cho Tử Hoàng cung chúng ta khó xử!"
Các trưởng lão khác cũng cảm thấy rất phẫn uất.
Lại có một vị trưởng lão như có điều suy nghĩ nói: "Nghe cung chủ nói như vậy, Thượng Quan Tích hình như là có nỗi khổ khó nói."
Cung chủ Tử Hoàng cung nghe vậy, nhìn lại: "Hắn có thể có nỗi khổ tâm gì?"
Trưởng lão kia nói: "Cung chủ, Thất Tinh phường thế nhưng là còn có một vị Thái Thượng trưởng lão, nếu là vị Thái Thượng trưởng lão
kia mệnh lệnh đâu?"
Vẻ mặt của cung chủ Tử Hoàng cung khẽ động: "Ý của ngươi là. . ."
Trưởng lão kia lắc đầu nói: "Ta chỉ là suy đoán, không dám khẳng định."